Trang

Thứ Năm, 25 tháng 4, 2013

Nghĩ về GIỌT ĐU ĐỦ


ST: Mỗi khi gọt đu đủ, ST lại nhớ lời mẹ dặn:  muốn miếng đu đngọt phải khía cho nhựa chảy ra hết, rửa đi rồi mới bổ. Lại nhớ câu mẹ nói mỗi khi nghe tin bạn bè, người quen mất. " Sao bao người tốt cứ ra đi thế...". Nay, sắp đến ngày lễ 30-4nhớ người anh đã hy sinh,  vừa vui vừa nghẹn ngào...Ngồi viết lại Giọt đu đủ năm xưa vậy.



Giọt đu đủ

Dao sắc 
gọt đu đủ vàng
Hạt đen hạt trắng rràng  
long lanh
Dịu mềm thắm đỏ
 lá xanh 
Thơm  ngon tươi  mát ngọt lành làm sao!

Nào ai đo được thấp cao
Có giọt sữa trắng tuôn trào   
lặng rơi...
Đắng đi 
để ngọt cho đời
 Trong veo trắng muốt thế thôi
thôi thì...


Bao người mãi mãi ra đi
 Cho mùa xuân ấy xanh rì cỏ hoa  











Thứ Ba, 23 tháng 4, 2013

Người nổi tiếng: Tranh lõa thể Bùi xuân Phái















    Bùi Xuân Phái ( 1920 -1988) là một danh họa của Việt Nam ngang tầm thế giới.

 

     Bùi Xuân Phái là một trong những họa sĩ thuộc thế hệ cuối cùng của sinh viên trường Cao đẳng Mỹ thuật Đông Dương, cùng thời với các danh họa Nguyễn Sáng, Nguyễn Tư Nghiêm, Dương Bích Liên - những tên tuổi ảnh hưởng lớn tới sự phát triển của mỹ thuật Việt Nam hiện đại. Ông chuyên về chất liệu sơn dầu, đam mê mảng đề tài phố cổ Hà Nội. Ngay từ lúc sinh thời, sáng tạo của ông đã được quần chúng mến mộ gọi dòng tranh này là Phố Phái.
Tranh phố của Bùi Xuân Phái vừa cổ kính lại rất hiện thực, thể hiện rõ hồn cốt của phố cổ Hà Nội những thập niên 50, 60, 70. Các mảng mầu trong tranh Phái thường có đường viền đậm nét, phố không những trở thành chính nó mà còn gần hơn với con người, từ bề mặt đến cảnh quan đều có chiều sâu bên trong. Ngắm tranh phố cổ của Phái, người xem nhận thấy họa sĩ đã gửi gắm những kỉ niệm, những hoài cảm cùng nỗi buồn man mác, tiếc nuối bâng khuân trên từng nét vẽ, như điềm báo về sự đổi thay và biến mất của từng mái nhà, từng con người mang hồn phách xưa cũ.
   Nhiều tranh của Bùi Xuân Phái đã được giải thưởng trong các cuộc triển lãm toàn quốc và thủ đô. Ông vẽ trên vải, giấy, bảng gỗ, thậm chí cả trên giấy báo khi không có đủ nguyên liệu. Ông dùng nhiều phương tiện hội họa khác nhau như sơn dầu, màu nước, phấn mầu, chì than, bút chì... Các tác phẩm của ông biểu hiện sâu xa linh hồn người Việt, tính cách nhân bản và lòng yêu chuộng tự do, óc hài hước, đậm nét bi ai và khốn khổ. Ông đã góp phần rất lớn vào lĩnh vực minh họa báo chí và trình bày bìa sách, được trao tặng giải thưởng quốc tế (Leipzig) về trình bày cuốn sách “Hề chèo” (1982).

    Mặc dù cuộc sống khó khăn nhưng với tình yêu nghệ thuật, khát khao tìm tòi và thể hiện cái đẹp dung dị đời thường bằng những nét vẽ cọ, Bùi Xuân Phái đã không ngừng vẽ, sáng tạo nghệ thuật ngay cả khi không mua được vật liệu và ông đã phải tận dụng mọi chất liệu như vỏ bao thuốc lá, giấy báo… Ông cũng là họa sĩ đã gạt bỏ mọi toan tính đời thường để cho ra đời các tác phẩm dung dị, đơn giản nhưng đầy tâm tư sâu lắng. Năm 1996, ông được truy tặng Giải thưởng Hồ Chí Minh. 

    Ngoài phố cổ, ông còn vẽ các mảng đề tài khác, như: chèo, chân dung, nông thôn, khỏa thân, tĩnh vật... rất thành công.Xin giới thiệu với độc giả một số bức tranh lõa thể của ông.


Tranh lõa thể của Bùi xuân Phái




 01

02

 03

04

 05

 06

 07

 08

 09
10
 11
12
 13
 14
 15
16
 17
 18


Chuyển từ tiengquehuong.blog.yahoo

Thứ Hai, 22 tháng 4, 2013

LÃO TƯỚNG... HẾT XUÂN? ( thơ vui)

thơ vui




Từng là ông tướng ngàn quân
Nay lên lão tướng.... trong sân vườn nhà
Này  con, này cháu, này bà
Ai bảo lão tướng đã là hết xuân?

Mờ sáng sà lỏn một quần
Hả hê tưới tắm ủ phân dọn "vườn"*
Rau cà một phép xanh ươm
Sợ nhất  lão tướng dễ thường...còn xuân!   

Rồi cưỡi xe máy  tiến quân 
Đường đông bám chặt  một phân không nhường
Lão đưa cháu gái đến trường
Đố bảo lão tướng dễ thường... hết xuân?!

Bà ốm bà cứ lần khân
Dờ dờ dẫm dẫm...có phần ngại đi ( khám bệnh )
Tức mình lão hét phì phì
Ngồi đây! tôi chở s gì... hết xuân!

Nhìn lão mà thấy phân vân ...
Ơ hay! Bảo lão hết xuân khi nào?



*Vườn sân thượng
--------------------------

Mời xem tiếp

  ST :Nhà nó ( con gái ) đi vắng, lão bảo đưa cháu đi công viên, nhân dịp nghỉ lễ 10-3 ( âm ).




 






                                      































Cám ơn và

Thứ Sáu, 19 tháng 4, 2013

MƯỢN LỜI HỒ XUÂN HƯƠNG

ST : Vào trang của Anh LÝ VIỄN GIAO, thấy  bạn bè  tưng bừng hưởng ứng bài mời họa. Mặc dù không nắm chắc luật chơi, ST cũng đánh liều mượn lời thơ Hồ xuân Hương họa lại. Mời các cụ làng ta yêu thơ Hồ xuân Hương, thương Thúy Kiều cùng hưởng ứng  nhé!




 http://www.daophatngaynay.com/vn/files/images/2010/quy3/Chi_em_Thuy_Kieu_van_9_646526174.jpg


Thưa Bà Chúa Thơ Nôm .
               Phạm Công Trợ mời họa .
Có phải thương mình duyên phận bạc

Hận đời cầm bút viết thơ không ?

Lập lờ thi tứ thanh hay tục

Lắt léo ngôn từ đục hóa trong

Diễu cợt nhân tình cho hả dạ

Cười đùa thế sự để khuây lòng

Thơ nôm xứng đáng phong Bà Chúa

Sáng mãi tên bà với núi sông


Thúy Kiều Ơi !  
               Lý Viễn Giao Họa .
  
Gánh kiếp hồng nhan đành phận bạc

Tài tình nhường ấy có mà không !

Dù chưa xuống tóc khôn hoàn tục

Dẫu đã ngâu vầy vẫn lắng trong

Chữ hiếu đeo mang canh cánh dạ

Đường tình chắp nối ngổn ngang lòng

Nổi chìm đòi đoạn nương thềm chúa

Tiếng nấc còn gieo vọng núi sông 




 Mượn lời Hồ xuân Hương

Song Thu họa


 "Chém cha cái kiếp"* đời đen bạc
Giỏi không nói có, có nói không
"Quản bao miệng thế"* lời dung tục
Vẫn đây "leo lẻo một dòng"* trong
Giấy "sẵn bút đề"* khắc đường dạ
"Thương cái bèo non"* để trong lòng
Canh cánh một niềm đau chát chúa
Oan người chốn ấy úp "mặt sông"*

--------------------------------------
* Lời trong thơ Hồ xuân Hương



Thứ Tư, 17 tháng 4, 2013

Xem ảnh, ấm lòng...

Những series ảnh sưởi ấm trái tim


Mang những chủ đề rất riêng tư, các dự án nhiếp ảnh tự phát vẫn có sức lay động tới hàng triệu người trên thế giới. Cảm động, sâu sắc, đáng yêu, bổ ích là những mỹ từ mọi người dành cho các series ảnh này.


Dưới đây là một dự án nhiếp ảnh mà mỗi chúng ta khi có cơ hội được biết đều thấy đồng cảm và muốn chia sẻ.
 
Tippi of Africa

Là người Pháp, nhưng cặp đôi nhiếp ảnh gia Sylvie Robert và Alain Degré đã tới sinh sống ở sa mạc Châu Phi để tiện tác nghiệp. Con gái bé bỏng của họ, bé Tippi Degré  đã trải qua một tuổi thơ khác lạ. Cô bé lớn lên trong khung cảnh nguyên sơ ở sa mạc và kết thân với nhiều loài động vật hoang dã. Chú voi Abu 28 tuổi, chú báo sư tử J & B, hươu cao cổ, đà điểu, cầy, cá sấu, ngựa vằn con, ếch khổng lồ và thậm chí cả rắn đều quấn quýt quanh Tippi Degré mà không phương hại tới cô bé. “Tôi không có bạn bè ở đây, vì thế, các động vật là bạn bè của tôi”, cô bé đáng yêu và rắn rỏi nói.

 
Cha mẹ của Tippi Degré đã viết sách về quá trình hòa nhập và lớn lên trong thế giới động vật hoang dã của con gái. Trong cuốn sách ảnh Tippi of Africa xuất bản năm 1998, cha mẹ của Tippi nói “Con bé tin rằng các con vật giống như mình, như bạn bè mình. Trí tưởng tượng đã giúp bé quen thân với nhiều loài khác nhau”. Rõ ràng, với việc cho con hòa nhập vào thế giới riêng, không áp đặt của cha mẹ Tippi đã cho cô bé một nền giáo dục tuyệt vời nhất. Tippi được phiêu lưu khắp nơi trên sa mạc cùng những người bạn khổng lồ, và sẽ học được cách vượt qua những thử thách khắc nghiệt của cuộc sống.


Kachi