Trang

Thứ Hai, 9 tháng 4, 2018

Cả một Hương Sơn rỗng lặng ở tâm mình- Thơ Chu Minh Khôi







    "Với Chu Minh Khôi, báo là nghề, thơ là nghiệp. Trong đời sống thường nhật, anh là một phật tử, pháp danh Quảng Tuệ. Đó là trong cái lý trí, tư duy phân biệt rạch ròi như thế. 
Còn thực tế, Chu Minh Khôi là tổng hòa của những quan hệ xã hội với các hình thái ý thức khác nhau. Nhưng cho dù là tổng hợp của các yếu tố gì đi chăng nữa thì nét nổi bật và chiếm lĩnh sâu đậm nhất trong con người anh vẫn là thi ca và thuộc về thi ca..." ( Anninh online, 6-4- 2018 )
Mặc dù có nhiều tao nhân mặc khách ( Chu mạnh Trinh, Tản Đà Nguyễn khắc Hiếu...) viết về Chùa Hương, nhưng anh là tác giả duy nhất  sinh thời  được nhắc đến trong chương trình của đài Hà Nội,  phát sóng trong dịp tết ất Mùi năm 2015 ...( theo Theo Anninh  tháng 3-20018 )






Hương Sơn tháng ba

Hoa gạo dấu môi hồng sau vòm lửa
Mưa phùn bay say khướt cả tháng ba
Núi lảo đảo nắng kinh cầu kiếp trước
Suối Yến ngược trôi về phía đỉnh Lăng Già.

Chim Yến rót mùa xuân vào động biếc
Câu Nam-mô nhuộm tím cả chuông chùa
Thiện Trù đó chạm vào ta như thể
Hương lạ giai nhân lén bỏ bùa.

Ta vịn tay vào đầu kia cơn gió
Gặp chùm hoa vô sắc vừa rơi
Đường thái không ruổi về tâm tĩnh tại
Xin lụi tàn để mở cuộc sinh sôi

Đường lên núi một vầng mây trắng
Gối đầu lên ngọn cỏ phiêu linh
Giọt sương câm đọng tương phùng vạn pháp
Cả một Hương Sơn tĩnh lặng ở tim mình.