Trang

Thứ Ba, 20 tháng 8, 2013

CÓ MỘT ĐÊM NHỚ MÃI





ST: Trong đời làm bà đến nay, ST nhớ nhất là thời khắc lần đầu đón cháu ruột trên tay ... Một sinh linh đỏ hỏn, một con người bé bỏng mà hoàn chỉnh do tạo hóa kiến tạo,  lại là ruột thịt máu mủ của mình!  Tuyệt vời đến ngỡ ngàng ...ST cứ  nhớ mãi...



Đêm 09 rạng 10 tháng 6....


Bống à Bống ơi
Con sinh ra ở trên đời
Đêm hè lộng gió, mây trời vắng sao
Chị Hằng mải miết nơi nao
Con ong cái kiến chìm vào giấc mơ

Bố ngóng trông, bà đợi chờ
Mẹ con trở dạ bơ phờ tóc mai
Cầu cho con khóc chào đời
Vào ngày giờ đẹp ông trời ban cho...

Mong gì được nấy chẳng lo
Con là viên ngọc sáng to nhất mà!*  
Vuông tròn cha mẹ sinh ra
Duyên tình kết trái đơm hoa nảy chồi...

Kìa!  Bác y tá đây rồi...
Bà cười rạng rỡ ... bồi hồi đón con:
Một đôi môi đỏ như son
Một mái tóc rậm xanh...còn rậm hơn
Khuôn mày khéo vẽ nét trơn
Da hồng mắt sáng tay vờn cánh hoa 

Niềm vui ngỡ đến vỡ òa
Bà ôm ôm cháu bế ra phòng ngoài
Chân trời hé ánh ban mai... 

                                                                      Thu 2010


* Nghĩa đen tên khai sinh của  Bống


Xin Cám ơn! 
Cháu Bống 2013 đây ạ.