Trang

Thứ Tư, 29 tháng 7, 2015

Giã từ tháng 7 với Ráng Chiều ...


Ráng chiều diệu kỳ


23/07/2015 11:24ều diệu kì

D
ưới con mắt nhiếp ảnh gia, hoàng hôn không ảm đạm như màu sắc nó mang tới, đó là cả một không gian sáng tạo vô tận
Những bức hình hoàng hôn dưới đây được hai nhiếp ảnh gia ở hai châu lục khác nhau thực hiện: Irving Lubis đến từ Indonesia và TJ Scott- nhà biên kịch kiêm đạo diễn người Mỹ. Họ cùng có chung niềm say mê cảnh đẹp của hoàng hôn. Cùng chọn kĩ thuật chụp sấp bóng, nhưng những bức ảnh của Irving Lubis tái hiện hoàng hôn châu Á đượm buồn còn TJ Scott khai thác nắng chiều theo cách hiện đại và phóng khoáng hơn.
Mời cùng chiêm ngưỡng những bức ảnh về con người và hoàng hôn đẹp hút hồn.



Nguồn từ tintuconline.com.vn

Chủ Nhật, 26 tháng 7, 2015

Bác tôi-thơ ngắn Song Thu






Mãi mãi nhớ ơn các anh hùng liệt sỹ! 
Nhớ bác và anh đã hy sinh...







Bác tôi



Vầng trán cao
Đuôi gà vấn tóc 
Triệu trạo môi trầu khô tróc
Trầm nâu


Vi vu gió
Lả lướt cây
Leo kheo dáng bác hao gầy
Chân mây...



Mùa trăng xưa
Cô giáo trẻ
  Dạy đánh vần "Yêu nước thương nhà đất mẹ,
Việt Nam..."


Người con trai,
Tráng sĩ dòng họ
Một ngày thương đau năm đó 
Tan thây...


Trán nhô gầy
Đuôi gà bạc trắng    
Nước mắt chảy vào trong, mặn đắng
Con ơi!


Cả xóm nhớ
Cả làng thương
 Hướng vọng chốn thiên đường
Cúi lạy!



Cầu mong người mãi mãi
 ngủ yên...



/Nhân ngày27-7-2015/




























Thứ Năm, 23 tháng 7, 2015

Lại nói chuyện Hoa Nhài...



Làm xong bài thơ, đăng lên, ST mới giật mình... Liều quá! Loài hoa đáng yêu thế chắc chả "thoát khỏi" ngòi bút của các nhà thơ ...Vậy mà mình dám...

Vào ông Gù mới thấy thật đa dạng các bài viết về lòai hoa này. Song Thu cóp ra đây một vài bài, dông dài, cụ nào có thời gian đọc chơi  nhé:


1- Về sự tích  hoa nhài:

Chuyện kể rằng:
"Từ thuở xa xa, tất cả các loài hoa đều có màu trắng. Nhưng một ngày kia có một hoạ sỹ đã đến khu vườn mang theo một hộp to đựng các loại mực màu và một nắm bút lông. Chàng nói với các loài hoa và các khóm hoa:  
- Tất cả hãy lại gần ta và nói cho ta biết ai thích màu gì. 
Lập tức các đám hoa và cây cối trong vườn bèn đứng vào chỗ theo hàng lần lượt, bởi vì loài nào cũng muốn chọn cho mình thứ màu rực rỡ nhất. Chỉ có Nhài là đứng gần hoạ sỹ hơn cả. Nó nói rằng, nó muốn hoa của nó phải có màu vàng vàng như màu của tóc của thần Mặt Trời mà nó hằng yêu mến. 

Sự tích hoa Nhài

- Mi dám cả gan len lên trước nữ hoàng Hoa Hồng? - hoạ sỹ đẩy Nhài sang một bên. 
- Tôi không hề len lách, tôi từng đứng ở đây nhiều năm rồi, - Nhài tức giận đáp lại. 
- Nhưng mi cần phải hiểu rằng, ai là ngời có quyền được đứng lên hàng đầu - Hoạ sỹ giải thích - Mi phải chịu hình phạt đứng cuối và muốn gì thì phải xin ta.  
- Ngài nhầm rồi, thưa ngài, tôi sẽ không cầu xin ai hết - Nhài trả lời và vẫn đứng yên tại chỗ cũ. 
.....
Các loài hoa đều xin chàng họa sỹ những màu sắc ưa thích. Chỉ có hoa nhài bướng bỉnh không cầu xin  và không chịu cúi đầu ...thế là nhài vẫn mang màu trắng muốt như ngày nay!


Lời bình của ST: Không ngờ nhài mảnh mai thế mà có khí tiết cứng cỏi vậy. Không nên " trông mặt mà bắt hình dong" nha!  Ngày nay hầu hết các lòai nhài mà ta thấy thấy đều có màu trắng. Riêng một số lòai ở các châu lục khác có thể có màu tím  hồng như bức ảnh dưới đây...


Hoa tử đinh hương
Nguồn: Hoa Sài gòn


2- Vẻ  đẹp của hoa nhài:

Nhiều bài viết về vẻ đẹp của Nhài, ST xin trích lời của cố nhà thơ kiêm nghệ sĩ của cây cảnh và hoa – ông Đặng Tiến Nam, một người Hà Nội tài hoa:

“Từ ngàn xưa, từ các vương tôn công tử, các học giả, sĩ phu khắp chốn cung đình đến người dân nơi thôn dã ai ai cũng biết sử dụng hoa nhài để ướp trà… Ở đâu, nhài cũng sống giản dị, chẳng đòi hỏi gì, chỉ cần có đất, nước và khí trời. Một cuộc sống thầm lặng nép mình nơi bờ rào, ven lối đi, hoặc vạt đất thừa dưới ô cửa sổ, lầm lũi như hoa ngàn cỏ nội. Nhài cần mẫn như con tằm rút ruột nhả tơ, chắt chiu từng sợi nắng, giọt mưa, để rồi cống hiến bao hương sắc cho đời.

Bông nhài tròn trịa, xinh xắn một màu trắng tinh khiết đâu kém dung nhan của bông mai, bông đào. cấu trúc của bông nhài đầy đặn phúc hậu. Từ lúc hàm tiếu đến lúc mãn khai, lúc nào cũng khư khư phong nhụy, như một cô gái đẹp tự thân không trang điểm, khôn khéo biết bảo vệ sự trinh trắng của mình..."
( Theo Nguyễn anh Tuấn )


3- Quan niệm dân gian về Hoa Nhài:

Người Việt Nam có hai loài hoa không dùng để thờ là hoa nhài và hoa quỳnh. Hoa quỳnh tượng trưng cho bóng tối (vì chỉ nở về đêm) nên không ai thờ. Còn hoa nhài thì là loài hoa lẳng lơ (lẳng lơ như hoa nhài) nên cũng không có ai thờ. 
Dân gian có câu "Lẳng lơ như hoa nhài, ầm ĩ như hoa bưởi, đài các như hoa thuỷ tiên".
Người xưa chơi hoa thường chuộng hương hơn chuộng sắc, đối với những loài hoa lộng lẫy nhưng thiếu hương thơm các cụ chê là hữu sắc vô hương. Tuy nhiên cũng có những loại hoa hương rất thơm nhưng lại không được ưa thích, trong đó có hoa Nhài. Người ta cho rằng hoa nhài thuộc dạng lẳng lơ, mùi hương chỉ thơm ngát về đêm, lưu lại khá lâu dù chỉ thoang thoảng. 
( theo Nguyễn văn Tiêu)


Lời bình của ST. Hoa nhài là loài hoa nở về đêm. Nhưng có nhiều loài hoa cũng nở đêm. Hoa quỳnh, hoa sói, hoa dạ hương...chẳng hạn. Vì sao người ta lại gán cho nhài một thân phận "đĩ thõa" "gái lầu xanh" như vậy. ST cho rằng phải chăng đó là định kiến, là quan niệm của nho giáo hay tầng lớp trên trong xã hội ngày xưa. Đối với tầng lớp bình dân, hoa nhài vẫn thân thiết, mộc mạc giản dị, đáng yêu như vẻ nó vẫn thế...



4. Những bài thơ hay về Hoa Nhài:

Có lẽ có nhiều bài thơ hay về hoa nhài. Trong tay ST chỉ mới có hai bài. Một  của nhà thơ Xuân Diệu, hai là  của nhà thơ Nguyễn nguyên Bảy
Mời mọi người cùng thưởng thức 


1-Hoa đêm

    Xuân Diệu


Chen lá lục, những búp lài mở  nửa
Hớp bóng trăng đầy miệng nhỏ xinh xinh
Vì gió im và đêm cứ làm thinh
Đoàn giây phút cũng lần khân, nghỉ đã
Trăng ở đó, đất vườn thêu bóng lá
Trời trên kia vàng mạ, sáng như băng
Lá lim dim trên mấy ngọn bằng bằng
Cánh lả lả chờ tay ai đón đẩy
Ôi vắng lặng! - Trong giờ mơ ngủ ấy
Bông hoa lài thức dậy sáng từng đôi
Hoa lài xanh dưới ánh nguyệt tuôn trời;
Ánh nguyệt trắng trên hoa lài đúc sữa.
Sao họ khéo nõn nà mà bợ ngợ
Những nàng hoa chờ đợi gió phong lưu!
Đáng yêu thay trong vẽ khẽ nghiêng đầu
Lá xanh đỡ yêu yêu thân tuyết bạch.
Nguyệt lác đác tiếng nỡ giòn lách tách
Lòng phơi phơi chừng đợi cái ong châm....
Miệng thở ra hương, hương tỏa tình ngầm
Hoa kỳ nữ đã mở lời trêu ghẹo...
Chàng gió lạ đi khuya ngoài khuất nẻo
Nghe tiếng thơm liều liệu đến tìm hương
Cánh du lang tha thướt phấn qua tường;
Áo công tử dải là vương não nuột.
Này hoa ngọc đã giật mình trắng muốt
Thoảng tay tình gió vuốt - bỗng lao đao...
Hương hiu hiu bên gió cũng ngạt ngào
Hôn nho nhỏ mà đầu hoa nặng trĩu.
Là màu sắc hay chỉ là âm điệu?
Là hương say hay ấy chính rượu thơm?
Gió canh khuya hay nghìn cánh tay ôm?
Trăng mối lái phủ màng tơ mơ mộng...
Gió chắp cánh cho hương càng tỏa rộng
Xốc nhau đi vào khắp cõi xa bày...
Và hương bay, thì hoa tưởng hoa bay...



2-Hoa Nhài
Nguyễn nguyên Bảy


Ướp trà em. Cài tóc em. Mà vẫn khinh em. Hoa nở đêm.
Nhưng em vẫn nở đêm. Tắm mình trăng. Tắm mình sương. Cho ngon trà. Cho ngọt tóc. Em vẫn cứ là em. Hoa Nhài.



ST nói: Có lẽ ST không có nghề (văn chương) nên không dám lạm bàn. Ý nghĩ đầu  tiên đến với ST là : nếu bài Hoa Đêm của Xuân Diệu đầy cảm xúc, nhiều chất thi ca thì bài của NNB lại thể hiện kỹ thuật làm thơ thật là điêu luyện. Nếu bạn đọc quan tâm mời đọc trong: 
http://vanthoviet.com/news/n/499/210/lam-ban-ve-hoa-nhai-sau-khi-doc-tho-nguyen-nguyen-bay-nguyen-anh-tuan.html?l=vn



Xin cám ơn!










Thứ Hai, 20 tháng 7, 2015

Hương Nhài-Thơ Song Thu




Một hôm đi làm về, con gái ST gặp chị hàng hoa chở đầy một xe hoa nhài.  Đã muộn, lại lắc rắc mưa...Chị hàng hoa lúng túng...Con gái thương chị liền mua hết xe hoa về trồng. Song Thu cũng được tặng một khóm xinh xinh, đem trồng ở ban công trước cửa phòng.  Hương hoa ùa vào phòng thơm ngát...ST ghi lại "sự kiện" này bằng mấy câu thơ. Mời mọi người cùng chia vui nha!



Image result for hoa nhài, hìnhảnh




Hương nhài


(Viết cho con gái) 


Thấp thóang ở nơi đó
Có một luống hoa nhài
Anh mới trồng trước ngõ
Trắng muốt cả ban mai


Lô xô cành lá biếc
Ríu rít nụ bé xinh
Thoang thoảng đưa thơm ngát
Mùi hương  xưa -hương tình...


 Là hơi trầm của đất
Là hơi nắng của trời
Gửi vào bông nhài ấy
Thơm mái tóc em tôi...


Ôi cánh hoa nho nhỏ
Khéo ươm gió ướp trăng
Hân hoan niềm dâng hiến
Người tình đêm...lặng thầm






Khóm hoa con gái tặng mẹ

 14-7-2015










Thứ Bảy, 18 tháng 7, 2015

Chủ nhật xem gì?





Mời xem ảnh của nghệ sỹ nhiếp ảnh Thái Phiên, người giành được tước hiệu Nghệ sĩ nhiếp ảnh đặc biệt xuất sắc - tước hiệu cao nhất của Hội Nghệ sĩ nhiếp ảnh Việt Nam.  ( năm 2014 )

 Tại: Thaiphienphoto.com

Hoặc: http://phunuonline.com.vn/giai-tri/all/xem-bo-anh-nude-giup-thai-phien-gianh-tuoc-hieu-nghe-si-dac-biet-xuat-sac/a131414.html


Thứ Tư, 15 tháng 7, 2015

...tổ quốc của tôi, ông là ai?




Trung Quốc, giấc mơ trung hoa,

Đọc & Suy ngẫm


Bài diễn văn của một nữ sinh 17 tuổi “Nếu tôi sống thêm hai nghìn năm nữa thì tổ quốc của tôi, ông sẽ là ai?”, có lẽ sẽ cho chúng ta một cái nhìn khác về “giấc mơ Trung Hoa.

Một trường trung học phổ thông tại Trung Quốc, tổ chức hội diễn văn với chủ đề “Tổ quốc thân yêu”, dưới đây là bản thảo bài diễn văn của nữ sinh thể hiện những nhận thức rất lí trí và sáng suốt, vượt xa phần đông thế hệ thanh niên Trung Quốc hiện tại. Liệu cô gái này có thể thay đổi Trung Quốc?

Dưới đây là toàn bộ bài nội dung bài diễn văn:
Kính thưa các thầy cô,bạn bè thân mến: Tôi tên Vương Khả Nhi, là học sinh lớp 10A6, tiêu đề bài diễn văn của tôi hôm nay là “Nếu tôi sống thêm hai nghìn năm nữa, thì tổ quốc của tôi, ông sẽ là ai ?”. Tôi không có những ngôn ngữ hùng hồn như mọi người, cũng không có nhiệt huyết dâng trào như những người khác; đối với hai từ “tổ quốc”, cái tôi có chính là suy nghĩ độc lập của riêng cá nhân tôi, tôi cảm thấy rằng xã hội chúng ta không thiếu những người đứng đầu về tri thức, mà cái thiếu chính là những người có tư duy vậy.
Tôi đang nghĩ rằng: Nếu như tôi có thể sống thêm hai nghìn năm nữa, thì thử hỏi tổ quốc của tôi sẽ là ai? Vào thời nhà Hán, tổ quốc của tôi chính là nhà Hán, chính là Đại Hán đã tiêu diệt hết thảy những kẻ xâm phạm bờ cõi. Vào triều đại nhà Đường, tổ quốc của tôi chính là Đại Đường, triều đại hưng thịnh bậc nhất khiến cho hàng nghìn nước khác đến viếng thăm. Vào thời Tống, tổ quốc của tôi là triều đại nhà Tống, triều đại đứng đầu về khoa học kỹ thuật, kinh tế phồn vinh. Vào triều đại nhà Nguyên, vó ngựa Mông Cổ đã chà đạp giày xéo chúng tôi thành những người dân thấp kém, vậy thì tổ quốc của tôi chính là Đại Nguyên sao? Và tôi phải yêu thương nó sao? Vào thời nhà Thanh, người Mãn giết người ngoài biên ải, để đầu không để tóc, để tóc không để đầu, cuộc tàn sát tại Dương Châu cũng ảm đạm thê lương không khác gì cuộc tàn sát tại Nam Kinh, vậy thì tổ quốc của tôi chính là Đại Thanh sao? Tôi phải yêu thương nó sao?
Thời gian lâu dần, tôi đã dần dần nhận ra rằng, nếu như có ai cưỡng đoạt mẹ của các vị, vậy thì mọi người đều nhận kẻ đó là cha của mình sao, chúng ta không có lòng tự trọng đến như thế sao? Có những lúc tôi cũng nghĩ rằng, nếu như lúc đầu Nhật Bản chiếm lĩnh Trung Quốc chúng ta, hỡi các bạn, có phải hôm này chúng ta sẽ hô lớn lên rằng “thiên hoàng vạn tuế” hay sao?
Nếu như tôi sống thêm hai nghìn năm nữa, thì thử hỏi xem, ai sẽ là tổ quốc của tôi đây, thật khiến cho tôi rất mơ màng khó hiểu .
Trong lòng tôi có một tổ quốc, đó chính là một nơi công bằng, công chính và không có sự bất công nào cả; trong lòng tôi có một tổ quốc, đó chính là nơi để cho bạn chiến thắng, chiến thắng một cách đường đường chính chính. Còn thua thì sao, chính là thua một cách tâm phục khẩu phục. Trong lòng tôi có một tổ quốc, đó là nơi mà ông lúc nào cũng có thể dang rộng đôi cánh che chở cho tôi; trong lòng tôi có một tổ quốc, bất luận cuộc sống của tôi vất vả gian khổ đến thế nào, thì tổ quốc cũng sẽ khiến cho lòng bạn tràn đầy hy vọng về một tương lai không xa.
Nước Mỹ sinh ra Washington, còn nước Anh thì sinh ra Churchill, nhưng họ đều đã ra đi vĩnh viễn; trách nhiệm hôm nay đây, không thể trông cậy vào họ nữa, mà là nằm ở thế hệ trẻ chúng ta. Trí tuệ của thế hệ trẻ chính là trí tuệ của quốc gia, thế hệ trẻ hùng mạnh chính là quốc gia hùng mạnh, thế hệ trẻ độc lập chính là quốc gia độc lập, thế hệ trẻ đứng đầu thế giới chính là quốc gia đứng đầu thế giới. Trong tay thế hệ trẻ chúng ta nhất định sẽ được cầm tờ báo nói về tổ quốc tân tiến văn minh bậc nhất của chúng ta, ông sẽ để cho mỗi người đều yêu mến ông sâu sắc từ tận đáy lòng, ông sẽ khiến cho nước Mỹ phải ngưỡng mộ về chế độ dân chủ của chúng ta, khiến cho nước Đức phải ngưỡng mộ về những thành tựu khoa học kỹ thuật của chúng ta, khiến cho Nhật Bản phải ngưỡng mộ đất nước dân giàu nước mạnh của chúng ta, khiến cho Singapore phải ngưỡng mộ về môi trường sạch đẹp của chúng ta. Nhìn xem ngày đó, tổ quốc của tôi, tất nhiên sẽ là một bầu trời rực sáng, một tổ quốc khiến cho con cháu muôn vàn đời sau cũng không thể nào quên được.
Người Trung Quốc cổ nuôi dưỡng ba giấc mộng Trung Hoa: Giấc mộng thứ nhất gọi là giấc mộng minh quân, chính là hy vọng có được một hoàng đế tốt, hy vọng tất cả vấn đề đều được giải đáp và hiện thành. Tất cả mọi đều tốt đẹp đến từ sự ban ơn của kẻ thống trị. Giấc mộng thứ hai gọi là giấc mộng thanh quan, nếu như hoàng đế đã không thể trông cậy được nữa, thì người dân hy vọng sẽ có một vị thanh quan, thanh liêm chính trực, còn có thể trực tiếp nói lời can gián lên bề trên, mà không sợ xúc phạm đến những người có quyền có thế. Giấc mộng thứ ba gọi là giấc mộng hiệp khách, nếu như thanh quan cũng không thể trông cậy được nữa, thì hy vọng sẽ có một vị hiệp khách thay dân báo thù rửa hận.
Ba giấc mộng của người Trung Quốc thời nay: Giấc mộng thứ nhất gọi là giấc mộng tự do, chính là thoát ra khỏi  sự chuyên chế của bộ máy chính trị một đảng độc tài, không còn bị đàn áp bức hại bởi những kẻ thống trị cậy quyền cậy thế cũng như bè lũ quan lại quyền quý hống hách lộng hành, giấc mộng thứ hai gọi là giấc mộng nhân quyền, chính là tất cả người dân đều có thể hưởng quyền lợi bình đẳng, không còn có  bất cứ tầng lớp nào có đặc quyền cao hơn quảng đại quần chúng nhân dân để rồi khiến cho những người dân thấp cổ bé họng chỉ có thể uất ức căm hận mà chẳng làm được gì. Giấc mộng thứ ba chính là giấc mộng chính trị dân chủ, cũng chính là chế độ dân chủ toàn dân, tất cả người dân trong cả nước cùng nhau lập ra hiến pháp căn bản dựa trên cơ sở người người bình đẳng, đồng thời sẽ theo đó mà làm việc.
Ba giấc mộng thời xưa chính là “giấc mộng kê vàng” giữa ban ngày, mang tính bị động tiêu cực đối với nhân dân, là chính sách ngu dân mang lại ác mộng nghìn năm, chỉ có thể khiến cho dân chúng trở thành những con cừu ngoan ngoãn, mặc cho kẻ thống trị làm mưa làm gió, xâu xé giết hại, thống trị vĩnh viễn.
Ba giấc mộng thời nay chính là yêu cầu tất yếu của văn minh thương nghiệp, là một xã hội dân chủ khai sáng mà người người đều đã thấy rõ, là biểu hiện của toàn dân thức tỉnh, là kết quả mà tất cả kẻ sĩ và những người nhân nghĩa đều đang mong chờ, và ngày ấy nhất định sẽ đến”.

Tiểu Thiện, dịch từ NTDTV

  

Thứ Hai, 13 tháng 7, 2015

Lại nhớ Nha Trang...


Mới có một tuần xa Nha Trang mà đã thấy nhớ. Nhớ trời mây nước biển trong veo , nhớ nắng vàng tươi, chói trang, thơm mát, nhớ những con người miền trung bình dị, nhớ mùi biển, mùi bùn và rất nhiều thứ khác...
ST lật lại những tấm ảnh đã chụp để đỡ nhớ ...

Biết thời gian còn lại không nhiều, năm nay nhà ST lựa chọn đi Nha Trang nghỉ dưỡng dối già... Đã nhiều lần vào đây công tác hoặc dạy học ...nhưng lúc nào cũng hối hả. Chẳng kịp nhấm nháp cái vui, cái đẹp tuyệt vời của vùng biển nổi tiếng này. Rủ các em cùng đi cho "bữa tiệc" thêm rôm rả,  nhưng người bận đi du lịch nước ngoài, người bận chồng, bận cháu. Vậy là hai ông bà cùng bé cháu gái... lủi thủi (!) lên đường.
Thế mà kết quả thật bất ngờ. Hai ông bà khỏe lên, đỡ hom hem. ( vì đỡ tranh luận chính trị chính em chăng?!) Còn cô cháu gái tăng hẳn 2 ký trong vòng có một tuần!




Nha Trang hiện ra qua khung cửa taxi làm ST phấn chấn...Đẹp quá, tươi qúa, xanh quá...  






Con đường Trần Phú dẫn đến Bãi Dài uốn lượn mềm mại. Còn đây là bãi tắm trung tâm Nha Trang. Đông vui, cát  trắng trải dài, mịn màng và thơ mộng...












Cháu gái mơ đi Nha Trang có lẽ mới chỉ vì, ở đây có thể khám phá các loài động vật  dưới đáy đại dương...  Nóng lòng thăm Viện Hải Dương Học, ngày đầu, Bống đã sắng nắng chuẩn bị máy ảnh... Đến rồi, Bống mê mẩn ngắm, chụp các loài cá đủ màu sắc, hình dáng... Và đây là cái đích mà chân cháu nhanh nhảu hướng tới: Bộ xương cá voi khổng lồ...






 Bà cũng háo hức không kém...












Cái mới  là Viên HDH có hẳn một góc về Hòang-Trường Sa. Đây là bức tranh vẽ thuyền của đội Hòang Sa,  TK17-18



                                                           San hô tìm thấy dưới đáy biển Trường Sa


Vinpearl , niềm vui của con trẻ...


Ai đến Nha Trang mà không ra thăm Đảo Ngọc?...Trẻ em thì mê mệt với những trò chơi, thủy cung, công viên nước, phim 4D, nhạc nước... Người già, thú nhất là ngồi cáp treo ngắm sóng biển lấp lánh, chìm đắm trong màu xanh ngọc của biển cả và... chiêm ngưỡng biển vào đêm 









          Trò chơi cảm giác mạnh...
                    Thủy cung...




Ponaga

Về Nha Trang, nhà ST cũng dành thời gian tìm hiểu về những di tích xưa cũ. Ponaga là tên gọi của ngôi đền Chăm Pa, tọa lạc trên một ngọn đồi nhìn ra dòng sông Cái.  Đây cũng là nơi tập kết tàu thuyền sau những ngày dông thuyền ra khơi đánh cá...




























Cũng trên cung đường lên phía bắc,  cả nhà ghé thăm chùa Long Sơn, trèo lên núi cao chiêm ngưỡng những búc tượng Phật tạc bằng đá trắng, nhìn ra biển












Tắm trứng...

Rồi cũng theo hướng đó, ghé chơi khu Tắm Trứng, Tắm Bùn. Đặc sản Nha Trang. Bùn nơi đây được coi là có chất lượng cao nhất VN (?)...





Nhà ST lại thích ngâm dược liệu hơn...hì!  không biết vì sao nhỉ? Thơm nồng hơi cỏ cây...Rồi bơi trong hồ nước khoáng nóng- lạnh...và sả hết  những vui buồn thường nhật dưới thác suối khóang. ( tiếc là không chụp ảnh được tất cả, vì thời gian có hạn ...)












Khách Sạn nơi nhà ST ở là một phần của khu nghỉ dưỡng quân đội ở Nha Trang. Khang trang sạch đẹp và hơn nữa là thái độ phục vụ niềm nở, chu đáo...có gì đó mang phong cách miền trung mà ST chưa định ra được




Mấy tấm hình bà cháu " phiêu" sau bữa sáng ngon miệng.
(  Stylist: Lão Bà. Nhiếp ảnh gia: Kính Râu. Trang phục: Con trai. Nhân vật...hì)





















 Cái thú nữa ở đây là các tour du lich khám các đảo xa...Nhưng hai già bảo nhau, trời nắng quá, lênh đênh ngoài biển khéo khô héo mất.  Chọn cách dạo chơi, tắm biển mỗi sáng mỗi chiều... tối ra biển nhìn những dãy núi lấp lánh ánh đèn sao xa...

Có gì chưa thú ở Nha Trang? Có lẽ  đó là thành phố hơi nhỏ. Phần phố xá phía sau đường Trần Phú và nhiều nơi khác còn nhộn nhạo. Đường xá bắt đầu chật trội...Bãi tắm không có nơi tắm tráng và thay đồ. Nhìn kỹ, nét mặt người dân thường ở đây chưa thấy ánh lên niềm hạnh phúc...tương xứng với vẻ đẹp của thành phố biển-viên ngọc xanh này...

Rồi cũng đến ngày phải từ dã Nha Trang thôi...Mã hồi!
Nha trang như níu giữ chân du khách bằng khung cảnh tuyệt đẹp  trên đường ra sân bay Cam Ranh. Cung dường viền theo bờ biển, thật sự hữu tình: biển một bên và... núi... một bên.









Lão ông lão bà xin tạm biệt Nha Trang nhé...biết có khi nào gặp lại ?