ST: Vào một ngày thu cách đây 3 năm, tỉnh lại sau một cơn san chấn lạ , ST thấy lòng mình mềm đi và... tự dưng muốn làm thơ. Những bài thơ ban đầu chỉ viết cho các cháu...
Bài này có lẽ là bài đầu tiên ST viết khi đó!
Mời các bạn chịu khó đọc và nhớ góp ý cho ST sửa chữa nhé!
Đã lâu rồi bà không còn nhớ nữa
Lối gieo vần theo nhịp thở con tim
Các nàng tiên * đã sớm ngủ im lìm
Bà cằn cỗi như cây bàng trước ngõ...
Rồi một ngày một ngày không rõ
Chợt nhận ra vầng trăng khuất cuối rằm
Là diệu kỳ trước ngõ tuổi mười lăm
Hoa may trắng tròn căng bung bung nở...
Nhìn cháu gái bé xinh say say ngủ
Mà trái tim muốn cất thành lời
Cháu của bà, cháu Bống quý yêu ơi
Bà lại chắp những vẫn thơ cho cháu...
Để mai cháu bỗng cần nơi nương náu
Những vui buồn sướng khổ tuổi đôi mươi
Để đến khi cháu mới lớn nên người
Biết đã có một thời thơ ấu
Ngập tình thương của ông bà yêu dấu
Đã đi về nơi vĩnh lặng xa xôi...
Bài thơ này để lại... cháu yêu của tôi
-----------------------------------------
*Chín nàng tiên thơ-(Thần thoại Hy lạp)
Thu 2010
( có sửa chữa vào 2013)
Xin cám ơn!