Trang

Thứ Năm, 19 tháng 7, 2012

ĐẮNG CHÁT / ghi lại từ blog.yahoo.com/ SONGTHU

CÀ PHÊ ĐẦU TUẦN: XIN ĐỪNG UỐNG!

SONG THU: CHỊ ÁNH CHO KHUNG CÀ PHÊ. ST COP VỀ NHƯNG VỤNG QUÁ, CHỈ THẤY ẢNH MÀ MẤT KHUNG!  NHƯNG CÀ PHÊ NÀO CŨNG ĐẮNG!  CÀ PHÊ ĐẦU TUẦN NÀY CỦA ST CÀNG ĐẮNG HƠN.  VẬY MỜI MỌI NGƯỜI CHỈ XEM THÔI, ĐỪNG NHẤM NHÁP NHÉ!










ĐẮNG CHÁT


CHIỀU NAY
CÀ PHÊ ĐẮNG HƠN MỌI NGÀY
VẪN ĐẮNG

CHIỀU NAY
HÈ NẮNG RÁT HƠN MỌI NGÀY
VẪN RÁT 


CHIỀU NAY
LÒNG CHAO CHÁT HƠN MỌI NGÀY
VẪN CHÁT

CÓ LẼ NÀO
ANH NỠ GIEO ĐẮNG CHÁT VÀO
LÒNG EM?





Buithisonlc
Em chép tặng chị bài thơ bố HY viết tặng em khi em đi công tác xa nhà nhé !
 
MONG ĐỢI
Từng giọt buồn đặc quánh
Nhỏ trong ly cà phê
Anh một mình hiu quạnh
Giữa đêm dài lê thê
Bao giờ em trở về
Cho hoa quỳnh bừng nở
Cho chồi thơ rực rỡ
Lòng ngập tràn say mê
Bao giờ em trở về
Để anh mặc áo mới
Anh đun nồi nước thơm
Chúng mình cùng tắm gội
Bây giờ mình có tuổi
Các con ra ở riêng
Anh lại thấy khát thèm
Sống lại thời trai trẻ
Hai chín năm có lẻ
Chúng mình sống bên nhau
Tóc bạc trắng mái đầu
Chia ngọt bùi cay đắng
Nhìn trời thêm cao rộng
Nhìn đời thêm mến yêu
Nhà dù hết đói nghèo
Sao vẫn còn thấy thiếu
Chỉ mình anh thấu hiểu:
Anh thiếu chỉ mình em !
PCs
TÁCH CÀ PHÊ  ST CÁM ƠN BÙI THỊ SƠN



hè nắng rát hơn mọi ngày
 vẫn rát
Chiều nay 
lòng chao chát hơn mọi ngày
vẫn chát
Có lẽ nào

 anh nỡ  

 gieo đắng  chát vào

 lòng











CÓ MỘT CHUYẾN TẦU

Trên  chuyến  tầu
đang lao về miền quê xa vắng
Một thiếu niên da trắng...mười lăm
Một thiếu nữ da vàng ngăm ... mười chín
Đoàn tầu chở những bịn rịn đi đâu?


"Họ vừa chia tay nhau?
Sao thiếu nữ gục đầu...run rẩy?"
Nhạt nhoà xa xa ấy
Cánh đồng, bạch dương, hoàng hôn đỏ bấy...lướt qua


Mười lăm ngơ ngác
Mười chín khó nhọc nén tiếng vỡ oà
Nghèn nghẹn khối nguyệt hoa
Chèn lồng ngực ...


Mười lăm rưng rức
sót xa:
" Là đây sao nước mắt đàn bà?"
Khổ thực!
Đám tàn nhang nấp dưới làn da chợt đỏ ửng
Lao qua!
Xoắt xuýt nắm đôi bàn tay giá lạnh:
" Chị...em....yêu... lắm à?"


Mười chín hơ hoảng:
Phải vậy chăng?
Đúng vậy chăng?
Ta đã YÊU...?
"Ôi... tàn nhang, tàn nhang
Diệu kỳ biết bao nhiêu
Em đã nói giúp ta điều
  chưa kịp nói..."
 
Tiếng còi tầu thúc vội 
Rời ga...