Một lần đang chơi bóng bàn trong căn nhà lợp mái tôn, bỗng mưa rào ập đến. Đây là cơn mưa đâu tiên trong năm...Nhớ lại cảm xúc cách đây 6-7 năm khi ST mới tập làm thơ. Thế là lại có bài thơ thứ 2 về mưa rào đầu hạ. Không biết bây giờ, khi cảm xúc dường như đã cạn, tuổi tác càng cao...thơ thẩn thế nào... Thôi, cứ mạnh dạn tải lên vậy. MỜI ĐỌC:
Mưa rào đầu hạ (2)
xuân vừa chớm bạc
hạ còn xanh mơ
ào ào thác đổ
cơn mưa đầu mùa ...
xua xua buốt lạnh
tãi tãi nắng chanh
tan tan quá khứ
mây mẩy búp cành...
rồi anh rồi anh
chùm ô hai đứa
rồi em rồi em
nép đầu vai tựa
tí tách hạt rơi
thuyền lá buông trôi
hàng cây run rẩy
gió nổi lưng trời
gió quyện vào mưa
mưa tung theo gió
mình quyện vào nhau
giọt mưa môi đỏ...
bắt đầu thế đó
chuyện tình ngày xưa
xưa như mưa gió
tình yêu đầu mùa...
3-2017
Mưa rào đầu hạ (1)
Cơn khát
Mưa rào
Xôn xao xóm nhỏ
Nắng đỏ
Mặt người
À ơi tiếng ru hời
Võng gió...
Cơn khát
Mưa rào
Ồn ào đường phố
Lá đổ
Buị dày
Dăng dăng đầy
Chuông gió...
Cơn khát
Mưa rào
Thì thào nôĩ nhớ
Đêm thở
Nồng nàn
Môi hé mở mơ màng
Đón gió...
Ào ào
Xôn xao xóm nhỏ
Nắng đỏ
Mặt người
À ơi tiếng ru hời
Võng gió...
Cơn khát
Mưa rào
Ồn ào đường phố
Lá đổ
Buị dày
Dăng dăng đầy
Chuông gió...
Cơn khát
Mưa rào
Thì thào nôĩ nhớ
Đêm thở
Nồng nàn
Môi hé mở mơ màng
Đón gió...
Ào ào
mưa rào nghiêng đổ
Sạch bong đường phố
Mát rượi mặt người
Làm sao rũ được cơn khát trong tôi?
Hỏi cơn mưa đầu hạ
Mưa chỉ cười...hạt lóc tróc rơi!
Sạch bong đường phố
Mát rượi mặt người
Làm sao rũ được cơn khát trong tôi?
Hỏi cơn mưa đầu hạ
Mưa chỉ cười...hạt lóc tróc rơi!
2011
...
3-2017