ST: Cuối năm lại ngồi suy ngẫm miên man...
Xòe tay đếm giọt thời gian
Lô xô ký ức lan man chuyện mình
Xanh vàng phớt nắng. Bình minh
Thấy trong sâu thẳm ân tình... có nhau
Một thời nênh nổi trước sau
Gió quay quắt gió, lòng đau thắt lòng
Một thời lặn lội mom sông
Cõng mưa gùi nắng những mong nổi đời
Một thời sóng nước sẻ đôi
Tỉnh ra mới hiểu đã rời bến xưa...
Khum tay hứng giọt nắng mưa
Giọt rơi thẳng đứng. Nỗi lùa mái xiên
Giọt nào rơi ngả rơi nghiêng
Ta đem gom lại xoa miền đất đau...
Ngẫm đời mặn nhạt nông sâu
Ta về chắt lấy gam màu bình yên
Đã là nợ
Đã nên duyên
Đã là theo lẽ tự nhiên đất trời
Cánh buồm no gió
rong chơi....
Xin cám ơn!