Trang

Chủ Nhật, 20 tháng 7, 2014

Thơ của Hạ-Duệ Mai

















Oi nồng mà cứ lặng im
Là trong lòng Hạ đang ghìm bão giông
Để rồi òa vỡ thinh không
Mưa đan, chớp giật, sấm lồng vòm cao

Khi vùi thực để chiêm bao
Là em cũng giấu cồn cào vào... câm!
Để cho buồn hóa thành trầm
Tâm hồn trầy xước cũng thầm lên hương.

Hạ lùa nắng lóa mặt đường
Nướng cong những mảng rêu tường xanh đen
Em đưa tay kéo lại rèm
Lắng nghe khe khẽ bên thềm, lá sa!

Ước mình như Hạ, giá mà
Sau kìm, sau nén, là ta vẫy vùng
Nhưng không là Hạ, cũng mừng
Được bình yên với tận cùng cõi riêng

Mượn thơ, lần chữ, em thiền
Thỉnh chuông tự tại, muộn phiền tự tan
Khắc vào đây, vết thời gian
Nắng mang mang nắng, chiều mang mang chiều...

 

7/2014 Viết cho tháng 7 - NDM

                                                                                                                           Cám ơn Duệ Mai


   Email