Trang

Thứ Bảy, 29 tháng 8, 2015

Nụ cười nào cho mùa thu đất mẹ- Song Thu




ST :   Mùa thu này ( 2014 ), gia đình ST  lại tiễn thêm con cháu mình bay xa,  nhập dòng " chảy chất xám". Nửa vui nửa buồn. Tâm sự cùng bạn bè câu chuyện của gia đình mình...Xin được lượng thứ nếu có điều gì không phải...

 



Nhớ mùa thu năm xưa, trời biếc xanh,  mắt long lanh*
Nụ cười trên môi anh- người chiến sỹ vệ quốc
Rạo rực chân bước, hồn nước ngất ngây
Đọc lập, Tự do...
Từ nay
bao lợi quyền ắt qua tay... mình!


Ba mươi năm sau, con trai anh**
ôm súng trở về trong ánh nắng bình minh...
Lung linh nụ cười chiến thắng  
Từ nay,
chẳng kẻ thù nào ngăn nổi bước chân anh 
xây đời hạnh phúc


Nào ngờ
đói nghèo vẫn rình rập
bày sâu béo mập...khoét rục cỏ cây
Ôi, đất mẹ xác xơ từ đây?
Những mùa lá bay...Con cháu bay...
hạnh phúc xum vầy 
nơi  miền đất hứa


Bốn mươi năm qua người lính già tựa cửa***
Đôi mắt đổi  màu
Niềm tin vơi nửa  
Cười buồn... dấu những nỗi đau


Nụ cười  nào
cho mùa thu đất mẹ
Ba mươi năm sau?... ****




*           1945
**         1975
***2014-2015 
****    2045





Thứ Tư, 26 tháng 8, 2015

Nhân lễ Vu Lan: Mẹ - Thơ Hồng Đoan và Duệ Mai



Dáng mẹ- Thơ Hồng Đoan

                                           



Cổng làng dáng mẹ liêu xiêu
Bạc phơ mái tóc nắng chiều gió bay
Tuổi cao bóng mẹ hao gầy
Các con yêu đã giờ này nơi nao
Cả đời vất vả biết bao 
Mồ hôi ướt đẫm những sào lúa non
Bát ngon mẹ để phần con
Phần mình mẹ nhận có còn gì đâu?
Cuộc đời mẹ chỉ mong sao
Con mình khôn lớn vươn cao bằng người...
Cổng làng rêu phủ chiều nay
Liêu xiêu dáng mẹ ...một ngày ngóng con


(Tặng các bà mẹ VN nhân ngày 27-7) 


Cám ơn bạn Hồng Đoan!





Hai mẹ

Link cố định 


Hai mẹ, người lạ người xa
Phải duyên con, hóa người nhà của nhau

Từ ngày trao nhận trầu cau

Tơ hồng chung buộc nên câu chuyện đời

Mẹ anh, những giọt mồ hôi
Theo phương thẳng đứng mà rơi xuống đồng
Mẹ em, mồ hôi rịn dòng
Mờ mờ bụi phấn bay vòng tháng năm

Mẹ anh quần lụa, áo thâm
Răng đen, tóc quấn vành khăn trên đầu
Mẹ em, cao gót, quần âu
Tóc bồng gợn sóng, áo mầu thướt tha

Người quen bụi lúa, khóm cà
Người quen trang sách giáo khoa giảng bài
Hơn nhau mười mấy tuổi đời
Thế mà hợp chuyện như hai bạn bè

Mẹ em thấu hiểu, sẻ chia
Những cay đắng, những bộn bề áo cơm
Mẹ anh sắc sảo tâm hồn
Cân đong được hết thiệt hơn cõi người

Nhìn hai bà mẹ nói cười
Giận mình có phút ngậm ngùi vu vơ
Vòng tay hai mẹ giăng tơ
Quấn con êm ấm đến giờ, mẹ ơi!


Muốn len vào giữa hai người
Quàng vai
Xúc động
Nói lời 
Biết ơn...

NDM 8/2015


Cám ơn Duệ Mai!

Chủ Nhật, 23 tháng 8, 2015

Hạt may vàng- thơ Song Thu






                           


                                  



                                                                           Khắp nẻo dânh đầy hoa cỏ may
                                                                                   (Xuân Quỳnh)





Nắng Thu rắc hạt may vàng
Chênh chao theo gió ngỡ ngàng...chạm anh
Găm vào sương khói mong manh
Hạt thương hạt nhớ để dành cho nhau

Hạt khâu lưng áo nhạt nhàu
Hạt xăm trắng cỏ nỗi đau tình mình
 Hạt thùa đôi khuyết chông chênh
Hạt thêu hoa nắng dập dềnh vào nhau


Là bây giờ, có mai sau?
Sao mênh mang thế một màu vàng Thu...

2012-2015




                                                                                





Thứ Ba, 18 tháng 8, 2015

Gọi Thu cho em...Thơ ngắn Song Thu

                                   


( Viết cho em, trước cuộc đại phẫu định mệnh ...)




Gọi Thu cho em...



Vàng mơ lá
rơi  rơi
chiều thẳng đứng


Nâu nhạt nhàu
lả tả
bờ tóc ngang


Mắt em buồn
vô định
chợt...lang bang


Thu lẵng đãng
vô tình
thu xa vắng...


Gọi nắng
cho em tôi
chiều mây trắng


Gọi gió
 cho tóc gầy
khẽ tung bay...


Gọi tình
cho mắt em
bừng, sóng sánh



Em lại cười
lấp lánh 
Mùa Thu ơi...

    



 17-8-2015





















Chủ Nhật, 16 tháng 8, 2015

Mẹ chồng- thơ Duệ Mai


Mẹ chồng


Người ta tránh nắng vào râm
Mẹ tôi tránh nắng lại dầm giữa trưa
Mồ hôi thánh thót nhặt thưa
Vùi trong khô khát, ngỡ mưa mát lòng!

Thay vì cào cấu giữ chồng
Mẹ ra bươn bả ngoài đồng, giữ con!
Một hai trọn nghĩa vuông tròn
Để nhà có nóc, con còn có cha!

Mẹ gồng mình giữa phong ba
Trái tim - mắt bão hiền hòa chở che
Tả tơi gió, lá ngoài hè
Trong nhà cánh võng vẫn nhè nhẹ đưa...

Mẹ không tu ở trên chùa
Mà gom nhân đức bốn mùa mái tranh
Sáu con là của để dành
Gả chồng, dựng vợ, một mình mẹ lo.

Khi thời gian cạn nắng mưa
Mẹ ơi, con biết mẹ chưa cạn lòng
Đội vòng khăn trắng tang chồng
Bao nhiêu năm, bấy nhiêu dòng lệ rơi!

Đi qua cay đắng cuộc đời
Con trai - mẹ dặn những lời thẳm sâu
Con đừng ngang tắt ở đâu
Suy từ mẹ,... mẹ thương dâu vô cùng!

***

Trời xanh, mây tụ một vùng
Rưng rưng xin mẹ, mẹ đừng vội xa....




Từ blog Duệ Mai

Chủ Nhật, 9 tháng 8, 2015

Thu cảm- thơ ngắn Song Thu






                          









Tay vương  gió 
Tóc vướng sương 
Thu tim tím xước niềm thương
 ...trái mùa




Xanh ngan ngát 
Vàng lưa thưa
Heo may mới hiểu thiếu thừa 
trong  nhau...




Ngắm lá rụng  
Chạm nỗi đau 
Thôi đừng quay quắt... nát nhàu 
sắc thu.




Vằng vặc sáng
Lồng lộng cao
Có hay một đóa  ngạt ngào  
...hớp trăng





Cũng là từ 
Cái  Ngàn Năm*
Ngẫm thương những mảnh trăng rằm 
đơn côi... 



*Bàng ái Thơ


































Thứ Năm, 6 tháng 8, 2015

Cuối tuần, nhâm nhi vừa đọc vừa suy ngẫm ...




HỊCH TƯỚNG SĨ THỜI NAY

Đức Bảo Phạm




Ta cùng các ngươi
Sinh ra phải thời bao cấp
Lớn lên gặp buổi thị trường.
Trông thấy:
Mỹ phóng Con thoi lên vũ trụ chín tầng
Nga lặn tàu ngầm xuống đại dương nghìn thước
Nhật đưa rô bốt na nô vào thám hiểm lòng người
Pháp dùng công nghệ gen chế ra cừu nhân tạo…

Thật khác nào:
Đem cổ tích biến thành hiện thực
Dùng đầu óc con người mà thay đổi thiên nhiên!
Ta thường tới bữa quên ăn, nửa đêm vỗ gối, ruột đau như cắt, nước mắt đầm đìa...
Chỉ giận chưa thể đuổi kịp nước Nga, vượt qua nước Mỹ, mà vẫn chỉ hơn Lào, hao hao Băng la đét.
Dẫu cho trăm thân này phơi trên sao Hỏa, nghìn xác này bọc trong tàu ngầm nguyên tử, ta cũng cam lòng!

Các ngươi ở cùng ta,
Học vị đã cao, học hàm không thấp
Ăn thì chọn cá nước, chim trời
Mặc thì lựa May Mười, Việt Tiến
Chức nhỏ thì ta… quy hoạch
Lương ít thì có lộc nhiều.
Đi đường bộ thì A tít, Cam ry
Hàng không có Elai, Xi pic.
Vào hội thảo thì cùng nhau tranh luận
Lúc tiệc tùng thì cùng nhau “dô dô”.

Lại còn đãi sĩ chiêu hiền
Giáo sư, tiến sĩ, thạc sĩ, cử nhân, ai cũng có phần, không nhiều thì ít.

Lại còn chính sách khuyến khoa
Doanh nghiệp, giáo viên, trí thức, nông dân nhận cúp, nhận bằng còn thêm tiền thưởng.

Thật là so với:
Thời Tam quốc bên Tàu, Lưu Bị đãi Khổng Minh,
Buổi hiện đại bên Nga, Pu tin dùng Mét vê đép,
Ta nào có kém gì?

Thế mà, nay các ngươi:
Nhìn khoa học chậm tiến mà không biết lo
Thấy công nghệ thụt lùi mà không biết thẹn
Giáo sư ư? Biết “Thần đèn” chuyển nhà mà chẳng chạnh lòng
Tiến sĩ a? Nghe “Hai lúa” chế tạo máy bay sao không tự ái?
Có người lấy nhậu nhẹt làm vui
Có kẻ lấy bạc cờ làm thích
Ham mát xa giống nghiện “u ét đê”
Ghét ngoại ngữ như chán phòng thí nghiệm
Chỉ lo kiếm dự án để mánh mánh mung mung
Không thích chọn đề tài mà nghiên nghiên cứu cứu
Ra nước ngoài toàn muốn đi chơi
Vào hội thảo chỉ lo ngủ gật
Bệnh háo danh lây tựa vi rút com pu tơ
Dịch thành tích nhiễm như cúm gà H5N1
Mua bằng giả để tiến sĩ, tiến si
Đạo văn người mà giáo sư, giáo sãi.
Thử hỏi học hành như rứa, bằng cấp như rứa, thì mần răng hiểu được chuyện na niếc na nô?
Lại còn nhân cách đến vậy, đạo đức đến vậy, thì có ham gì bút bút nghiên nghiên.

Cho nên:
“Tạp chí hay” mà bán chẳng ai mua
“Công nghệ tốt” mà không người áp dụng
Đề tài đóng gáy cứng, chữ vàng, mọt kêu trong tủ sắt
Mô hình xây tường gạch, biển xanh, chó ị giữa đồng hoang.
Hội nhập chi, mà ngoại ngữ khi điếc, khi câm?
Toàn cầu chi, mà kiến thức khi mờ, khi tỏ?
Hiện đại hóa ư? vẫn bám đít con trâu
Công nghiệp hóa ư? toàn bán thô khoáng sản
Biển bạc ở đâu, để Vi na shin nổi nổi chìm chìm, lưỡi bò liếm liếm
Rừng vàng ở đâu, khi bô xít đen đen đỏ đỏ!

Thật là:
“Dân gần trăm triệu ai người lớn
Nước bốn nghìn năm vẫn trẻ con”!

Nay nước ta:
Đổi mới đã lâu, hội nhập đã sâu
Nội lực cũng nhiều, đầu tư cũng mạnh
Khu vực có hòa bình, nước ta càng ổn định
Nhân tâm giàu nhiệt huyết, pháp luật rộng hành lang
Thách thức không ít, nhưng cơ hội là vàng!

Chỉ e:
Bệnh háo danh không mua nổi trí khôn
Dịch thành tích chẳng làm nên thương hiệu
Giỏi mánh mung không lừa nổi đối tác nước ngoài
Tài cờ bạc không địch nổi hắc cơ quốc tế
Cặp chân dài mà nghiêng ngả giáo sư
Phong bì mỏng cũng đảo điên tiến sĩ!

Hỡi ôi,
Biển bạc rừng vàng, mà nghìn năm vẫn mang ách đói nghèo
Tài giỏi thông minh, mà vạn kiếp chưa thoát vòng lạc hậu.

Nay ta bảo thật các ngươi:
Nên lấy việc đặt mồi lửa dưới ngòi pháo làm nguy
Nên lấy điều để nghìn cân treo sợi tóc làm sợ
Phải xem đói nghèo là nỗi nhục quốc gia
Phải lấy lạc hậu là nỗi đau thời đại
Mà lo học tập chuyên môn
Mà lo luyện rèn nhân cách
Xê mi na khách đến như mưa
Vào thư viện người đông như hội
Già mẫu mực phanh thây Gan ruột, Tôn Thất Tùng chẳng phải là to
Trẻ xông pha mổ thịt Bổ đề, Ngô Bảo Châu chỉ là chuyện nhỏ!

Được thế thì:
Kiếm giải thưởng “Phiu” cũng chẳng khó gì
Đoạt Nô ben không là chuyện lạ
Không chỉ các ngươi mở mặt mở mày, lên Lơ xút, xuống Rôn roi
Mà dân ta cũng hưng sản, hưng tâm, vào Vi la, ra Rì sọt
Chẳng những tông miếu ta được hương khói nghìn thu
Mà tổ tiên các ngươi cũng được bốn mùa thờ cúng
Chẳng những thân ta kiếp này thỏa chí
Mà đến các ngươi, trăm đời sau còn để tiếng thơm
Chẳng những tên tuổi ta không hề mai một
Mà thương hiệu các ngươi cũng sử sách lưu truyền
Trí tuệ Việt Nam thành danh, thành tiếng
Đất nước Việt Nam hóa hổ, hóa rồng
Lúc bấy giờ các ngươi không muốn nhận huân chương, phỏng có được không?
Nay ta chọn lọc tinh hoa bốn biển năm châu hợp thành một tuyển, gọi là Chiến lược
Nếu các ngươi biết chuyên tập sách này theo lời ta dạy bảo thì suốt đời là nhà khoa học chính danh
Nhược bằng không tu thân tích trí, trái lời ta khuyên răn thì muôn kiếp là phường phàm phu tục tử!


Vì:
Lạc hậu, đói nghèo với ta là kẻ thù không đội trời chung
Mà các ngươi cứ điềm nhiên không muốn trừ hung, không lo rửa nhục
Giữ một ngọn cỏ, cành cây, giọt nước trong giang sơn ta cũng làm ta quên ăn mất ngủ
Mà các ngươi cứ điềm nhiên lo tranh quyền đoạt lợi
Chẳng khác nào quay mũi giáo mà đầu hàng, giơ tay không mà thua giặc!
Nếu vậy rồi đây không biết dân Việt ta đi về đâu nữa, ta cùng các ngươi há còn mặt mũi nào đứng trong trời đất này nữa?
Trí thức là nguyên khí quốc gia
Cho nên ta mới thảo Hịch này
Xa gần nghiên cứu
Trên dưới đều theo!




-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------




Copy từ "Đi tìm sự thật" Blog




Thứ Bảy, 1 tháng 8, 2015

Chào Tháng Tám với : Mùa hè cuối cùng - thơ Song Thu










Mùa hè cuối cùng



Tay cầm mùa hè 
Chùm hoa muống biển*
Đâu đó xác ve 
Mong manh hoài niệm


Bàn chân ấy đến
Ánh mắt ngập ngừng
Mồ hôi lấm tấm
Cánh môi rưng rưng


Đợi mùa hướng dương* 
Hè vàng đổ lửa
Đếm mùa bằng lăng* 
Tím miền thương nhớ...



Một thóang gặp nhau
Cả đời chờ đợi
Một chút nhói đau
Cả trời giận dỗi...



Mùa hè nông nổi
Hết giận lại thương
Trà mi cài áo*
Người ra chiến trường**




Cao nguyên lửa cháy
Dã quỳ rụng bông*
  Mùa hè năm ấy 
hè tôi, cuối cùng...




* Những loài hoa nở vào mùa hè
**  Cài  trà mi  lên áo để biểu lộ tình cảm
  ( Xem"Trà Hoa Nữ" của Alexandre Dumas)

 8-2015