Vĩnh biệt Người...
Người trở về nơi Người đã sinh ra
Nơi cát sỏi một ngôi nhà tiên tổ
Có nhà thờ miếu quê nho nhỏ
Chùm khế xanh chĩu chịt ngóng Người về
Người trở về với gió biển hương khê
Ngăn sóng dữ ba bốn bề yên ấm
Đã trăm năm đắp xây nên nghiệp lớn
Chấn động Tây- Đông, tỏa sáng nghĩa đời
Vĩnh biệt Người- Đại Tướng kính yêu ơi
Vĩnh biệt Cha - ngời ngời nhân cách Việt
Dẫu đi xa- muôn ngàn lần bất diệt
ST xin cảm ơn các anh chị, bè bạn đã cùng ST chia sẻ nỗi đau chung. Chúng ta thấy gần nhau hơn trong khoảnh khắc này!
8-10-2013
-------------------------
Bỏ lại quá khứ chính trường sau lưng
Ngàn năm danh tiếng lẫy lừng
Ngàn năm dân tộc ANH HÙNG ngợi ca
Để lại sau lưng quá khư huy hoàng
Mọi vinh danh,với hào quang.
Để nằm mãi nơi làng quê gió cát !
Vĩ nhân-danh tướng giữ yên đất này,
Đất đón Người về hôm nay,
Rạng danh đất nước có tay của Người
Tám phương gió ngát bốn bề hương thơm !
Nghe tin đại tướng ra đi
Trong lòng như nghe tiếng sét chị ơi
Xin nghiêng mình kính cẩn chào người
Nơi miền xa thẳm bình an cõi lòng
Trần công Thanh gửi qua email:
Dẫu là anh Văn hay Đại tướng
Quyết một lòng giành, giữ non sông
Chiến công hiển hách lưu muôn thủa
Nghĩa Đảng tình dân giữ vẹn tròn!
( Trong bài: Mừng bác Giáp vào tuổi 100)
CỔ THỤ
Không phải cây nào cũng trở thành cổ thụ
Bão giông mới biết
Cây nào...
ĐAU THƯƠNG
Đau thương cho ta khăn trắng
Đau thương này cho ta lệ hồng...
Người không bao giờ ra đi.
( Kính viếng hương hồn Đại Tướng Võ Nguyên Giáp)
Đại Tướng trở về cõi Phật Tiên
Tiếc thương trải rộng khắp trăm miền
Đời Người rạng rỡ hồn dân tộc
Công trạng lẫy lừng trận Điện Biên
Nam Bắc xum vầy dân thống nhất
Đông Tây hội nhập nước bình yên
Năm châu bốn biển đều khâm phục
Lịch sử muôn đời sáng mãi tên.
Bùi Nguyệt
Chemnitz – CHLB Đức
Buộc dải băng tang lên lá cờ tổ quốc
Lòng nghẹn đau như thắt dải tang cha
Nước mắt chảy như bốn tư năm trước
Cũng một ngày thu, tiễn biệt BÁC đi xa
NỖI ĐAU
Nỗi đau này không thể nói thành lời
Khi nó đã gắn vào tim óc
Khi nó là của chung dân tộc
Héo mòn tận cùng vò nát triệu trái tim
Khi con người mất mát niềm tin
Còn chút cuối cùng neo vào Người Vĩ đại
Rồi Người cũng xa đi không trở lại
Để bơ vơ buồn cho cả dải non sông!
Nước mắt ngàn đời ngập tràn nước sông Hồng
Dòng sông Mẹ ấp ôm muôn huyền thoại
Dòng sông Mẹ nuôi mùa vàng hoa trái
Việt nam ơi!
Bao giờ hết thương đau?!
Dòng sữa mẹ Âu Cơ trộn nước mắt dòng sâu
Chảy vô tận tháng ngày cuộn sóng
Người ta xé rừng, người ta băm ruộng
Chặn ngọn nguồn, chia sẻ biển xanh trong...
Nỗi đau này...
Đất nước nuốt vào lòng
Nghẹn lưng chừng trời thu tháng Tám
KÍNH CHÀO NGƯỜI : ĐẠI TƯỚNG VÕ NGUYÊN GIÁP
_ BỨC TƯỢNG ĐÔNG THẾ KỶ _
CỦA NIỀM TIN!
Để lại nỗi tiếc thương vô hạn cho đất nước ta
Cho dân tộc ta
Ôi người Cha vĩ đại
Một tấm gương sáng trong
Cuộc đời hơn trăm năm
Con đã gặp Người ngày ấy
Người xoa đầu con, nở nụ cười trìu mến
Dặn dò con phải báo hiếu với tổ tiên
Phải sống sao cho xứng người Việt Nam
Nay Người về cõi xa xăm
Thành ngôi sao sáng trong dải ngân hà
Lung linh
Một niềm tin
Bất diệt.
Người ra đi kinh động toàn cầu
Toàn dân nhớ tiếc thương đau
Một nhân cách vĩ đại, một tướng tài.