Trang

Thứ Tư, 13 tháng 11, 2013

Chuyện BỐNG ẤP TRỨNG

ST : ST tập viết chuyện ngăn ngắn...bước đầu ghi lại những câu chuyện có thật của các cháu  yêu là Bống và Thỏ. Hy vọng  sau này lớn lên các cháu sẽ đọc và nhớ lại kỷ niệm xưa, khi còn ông còn bà,  mà thấy ấm lòng...
Vì không biết "NÝ NUẬN" viết lách thế nào...ST nhờ bạn đọc góp ý nha!






Chị Bống ấp trứng

Chuyện xảy ra lâu lắm rồi...Khi ấy Thỏ mới lên hai cơ.  Còn chị Bống lớn hơn Thỏ vài tuổi. Hai chị em thương nhau lắm. Nhất là Thỏ. Thỏ coi chị như SAO, như THẦN TƯỢNG của mình. Còn Bống thì tuy yêu em nhưng vẫn hay ghen lắm. Hình như em được bố mẹ chiều hơn thì phải...
Rồi một hôm Thỏ sốt cao, trên 39 độ. Hai mắt sưng vù như hai quả nhót. Môi đỏ như quả ớt...Trông thương lắm. Thỏ không tài nào ngủ được vì ...bà không tìm thấy vịt KaKa đâu. Thỏ vốn yêu KaKa lắm, lúc nào cũng ôm ấp, nhất là khi ngủ...Thỏ nhớ cái mỏ của KaKa cọ cọ vào cằm mình, vật vã khóc mãi. Tiếng khóc làm bà nội , bà ngoại luống cuống, chả biết sử lý thế nào...
Giữa lúc ấy chị Bống đi học về. Vừa nhìn thấy em, chị hiểu ra ngay sự việc. Số là hôm qua chị Nhính ( chị Osin- người Mường) đã đem KaKa đi giặt rồi... Nhìn thấy chị Bống, Thỏ nói như mếu, như mách, như kêu cứu: "Bống ơi, vịt...!"
Bống cúi xuống em, suy nghĩ một tí rồi nói: "Thỏ cứ ngủ đi. Chị sẽ ấp trứng, nở ra mấy vịt con cho em nhé!" Rồi để em tin, Bống lấy mấy quả bóng bàn của ông , đặt xuống sàn, ngồi lên, chùm chăn như MẸ GÀ ấp trứng vịt vậy. Thỏ tin ngay, nín lặng, nhắm mắt ngủ lịm đi. Trên môi còn vương nụ hoa, nửa tươi  nửa héo...

Từ đó Bống chẳng còn ghen với em nữa. Thương em quá đi thôi!



11-2013




Xin Cám ơn!