
Lẽ nào chạm vào nỗi nhớ đầu đông
Sương se sẽ rụng xuống đồng mới gặt
Lẽ nào thương nhau cải hoa cuốn chặt
Mà mùa đông đã tất bật quay về?
Lẽ nào chiều vàng nắng khuất mờ che
Mái tóc mỏng buông dài khe ngõ nhỏ
Lẽ nào thoáng nhìn giáng em vò võ
Mà mùa đông đã theo gió tìm về?
Thôi cứ để mùa thong thả rong chơi
Em chẳng cột gió trời vào nỗi nhớ
Thôi cứ để niềm thương mến xa xôi
Để đầu đông bồi hồi vô cớ ...
Xin đừng đếm bao nhiêu mùa lá đổ
Kẻo lòng em...giông tố lại theo về
11-2013
Xin cám ơn!
Ảnh Đinh Q Định