Trang

Thứ Sáu, 3 tháng 5, 2013

Góc người nổi tiếng: "CẢM HỨNG TRỊNH"

Lời thưa:
 Nhân kỷ niệm 13 năm ngày mất của cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn (1/4/2000 - 1/4/2013), trong không gian thơ mộng của quán cà phê Siena, Tp. Hồ Chí Minh, những người yêu nhạc Trịnh được gặp lại những ca từ quen thuộc của người nhạc sĩ tài hoa này trong bóng hình của một triển lãm thư pháp độc đáo mang chủ đề "Cảm hứng Trịnh".

Triển lãm thư pháp Việt này giới thiệu hơn 40 tác phẩm  thư pháp, khi là những ca từ trong nhạc Trịnh, khi là những cảm xúc của người viết về cố nhạc sĩ được thể hiện bằng những đường nét tinh tế, trữ tình...
Dưới nét bút của 2 nhà thư pháp Mỹ Lý và Minh Hoàng, những câu chữ của nhạc Trịnh hiện lên bay bướm, nhẹ nhàng thể hiện nét biểu cảm và trữ tình của thư pháp Việt, mang lại cảm xúc thân thuộc đến cho những người yêu nhạc, yêu thiên nhiên, yêu cuộc sống không chỉ bằng những giai điệu trữ tình sâu lắng mà còn bằng  những ca từ giàu tính xúc cảm và triết lý nhân sinh.
Đã 13 năm nhạc sĩ Trịnh Công Sơn đi xa nhưng âm nhạc của ông vẫn sống mãi trong lòng công chúng. Và cách thể hiện tình yêu nhạc Trịnh của công chúng cũng ngày một phong phú hơn, đa dạng hơn, độc đáo hơn. Triển lãm thư pháp "Cảm hứng Trịnh" chính là một điều đặc biệt như thế. Đối với thư pháp Việt, để người xem có thể nhận ra hình hài của nhạc Trịnh qua từng nét bút là điều không phải dễ. Để truyền tải được cái hồn của nhạc Trịnh, ngoài kỹ thuật thư pháp điêu luyện, người cầm bút còn phải là những người  giàu cảm xúc với nhạc Trịnh, đưa người xem đến với một thế giới đầy hư ảo vốn có của nhạc Trịnh.
Dưới đây là một số bức thư pháp mà ST sưu tầm được
 


  
       




Để gió cuốn đi



Ngồi bên dòng sông




Hạ trắng


Thương một người


Ca dao mẹ


Huyền thoại Mẹ








Một cõi đi về




Chỉ có ta trong đời



Mưa...gió



Ru




Nơi nghìn trùng con gió bay.


Dấu chân địa đàng






Và bây gimời cùng đọc lời bài hát mà ST rất thích

Ca dao Mẹ
1.
Mẹ ngồi ru con đong đưa võng buồn đong đưa võng buồn
Mẹ ngồi ru con mây qua đầu ghềnh lạy trời mưa tuôn
Lạy trời mưa tuôn cho đất sợi mềm hạt mầm vun lên
Mẹ ngồi ru con nước mắt nhọc nhằn xót xa đời mình

2.
Mẹ ngồi ru con đong đưa võng buồn năm qua tuổi mòn
Mẹ nhìn quê hương nghe con mình buồn giọt lệ ăn năn
Giọt lệ ăn năn đưa con về trần tủi nhục chung thân
Một dòng sông trôi cuốn mãi về trời bấp bênh phận người

Điệp khúc

Mẹ ngồi ru con tiếng hát lênh đênh
Mẹ ngồi ru con ru mây vào hồn
Mẹ dạy cho con tiếng nói quê hương
Mẹ nhìn con đi phút giây bàng hoàng

3.
Mẹ ngồi ru con đong đưa võng buồn đong đưa phận mình
Mẹ ngồi ru con nghe đất gọi thầm trọn nợ lưu vong
Mẹ ngồi trăm năm như thân tượng buồn để lại quê hương
Tuổi còn bơ vơ thế giới hằn thù chiến tranh ngục tù