Trang

Thứ Bảy, 18 tháng 2, 2017

Đầu xuân Đinh Dậu mời đọc lại hai bài thơ: Mùa Xuân Xanh và Mùa Xuân Chín


Xưa nay có rất nhiều bài thơ hay về mùa xuân của nhiều tác giả nổi tiếng như Xuân Diệu, Anh Thơ...Nhưng không hiểu sao ST bị ám ảnh bởi hai bài thơ này của Nguyễn Bính và Hàn mạc Tử. Không dám bình vì là người ngoại đao thơ, chỉ đưa lên đây cho mọi người cùng thưởng thức thôi ạ.
Ảnh và lời thơ đều lấy từ mạng. Xin được lượng thứ nếu vô tình có sai sót!   





                   ( 1918-1966)


Mùa xuân xanh



Mùa xuân là cả một mùa xanh
Giời ở trên cao lá ở cành
Lúa ở đồng tôi và lúa ở
Đồng nàng và lúa ở đồng anh./quanh?/


Cỏ nằm trên mộ đợi thanh minh
Tôi đợi người yêu đến tự tình
Khỏi lũy tre làng tôi nhận thấy
Bắt đầu là cái thắt lưng xanh


1937
Nguyễn Bính





                                                             


Mùa xuân chín

                                

Trong làn nắng ửng khói mơ tan
Đôi mái nhà tranh lấm tấm vàng.
Sột soạt gió trêu tà áo biếc,
Trên giàn thiên lý, bóng xuân sang.
Sóng cỏ xanh tươi gợn tới trời.
Bao cô thôn nữ hát trên đồi;
– Ngày mai trong đám xuân xanh ấy,
Có kẻ theo chồng bỏ cuộc chơi…
Tiếng ca vắt vẻo lưng chừng núi,
Hổn hển như lời của nước mây…
Thầm thĩ với ai ngồi dưới trúc,
Nghe ra ý vị và thơ ngây…
Khách xa gặp lúc mùa xuân chín,
Lòng trí bâng khuâng sực nhớ làng.
– Chị ấy năm nay còn gánh thóc
Dọc bờ sông trắng nắng chang chang?
Hàn mạc Tử







Hàn mạc Tử