Ngọc Châu Vịnh thu
SEN TÀN
Sen úa tàn rồi
đấy biết không
Dẫu hương còn
thoảng chút trên đồng
Cánh hồng phai
nhợt theo màu hạ
Nhụy trắng ngả
vàng trước gió đông
Kẻ sớm thay
lòng chào cúc mới
Người khuya đổi
dạ đón nhài nhung
Riêng ta hồn ủ
trong hè mãi
Nhuộm sắc hồng
liên giữ đỏ lòng…
******
BẾN THU
Cứ đứng bên
dòng Thu sớm mai
Ngóng chờ đăm
đắm bóng hình ai
Mi đang cong
vút trêu mây sớm
Tóc vẫn bay bay
mướt gíó dài?
Thơ kết tình
thân trong quá vãng
Hồn vương tơ
quyện đến tương lai
Phải chăng đã
hẹn từ tiền kiếp
Nên chẳng thể
nào ta tách hai?
*****
TRĂNG THU
Nàng Trăng
đang đến với tình nhân
Len lỏi qua
Mây chẳng ngại ngần
Vội vã -
nhìn kìa: khuy lệch áo
Long đong -
ngó thử: váy lơi thân
Sông
Ngân giờ đã khô nguồn nước
Ô Thước sao
còn rón bước chân?
Thu nhuộm đất
trời xanh thẳm quá
Khiến hồn thơ
hóa ngọc chen vần...
NC