Trang

Thứ Sáu, 22 tháng 1, 2016

Văn tế cụ rùa ( hồ Hòan Kiếm)

   


                     


Trong xóm tri ân cuộc đời của chúng tôi có một chàng Đại tá nguyên lính tăng từ thời chống Mỹ nay đã nghỉ hưu. Chàng từng có nhiều tác phẩm được đăng tải nhiều nơi và tái bản nhiều lần như: bộ tiểu thuyết  "Bão thép" bốn tập rất dày dặn , cuốn kí sự " Hành trình đến dinh độc lập", tập truyện kí " Chuyện bạn bè tôi" ...Ngoài ra chàng thỉnh thoảng cũng làm thơ tuy nhiên thơ của chàng chưa xuất sắc lắm. Vừa rồi, nhân sự kiện CỤ RÙA HỒ GƯƠM từ trần, chàng lại nổi hứng viết một bài văn tế khá hoàn hảo. Tôi thích bài văn tế này bén xin về trang nhà để khoe cùng bạn bè blog đây: 

 

Nhớ cụ xưa.
Sinh tại dân gian
Sống trong truyền thuyết
Hun từ Linh khí Trời Nam
Đúc bởi Hồn thiêng Đất Việt
Thần Kim Quy dân chúng ngợi ca
Đức Hộ Quốc vua quan trọng vọng

Bởi vì
Ngay từ ngày lập quốc đã dạy An Dương Vương xây vững Cổ Loa
Thuở mới dựng cơ đồ nghiến răng rút móng mình để làm lãy nỏ
Bao phen địch đánh, mấy vòng thành vẫn vững tựa non
Lắm trận thù sang, nỏ liên châu địch chết như ngả rạ
Vì trái tim lạc chỗ, nàng Mỵ Châu nhận giặc làm chồng
Chỉ một chút lơ là, An Dương Vương chọn nhầm con rể
Thế cho nên cả cha con đành phải mạng vong
Cũng vì vậy mà đất nước rơi vào tay giặc.

Than ôi!
Đã tưởng Thần Kim Quy giận dỗi bỏ đi
Nào ngờ Đức Hộ Quốc vẫn còn ngoảnh lại
Thuở quân Minh bạo ngược gươm tuốt trần muốn tận diệt dân ta
Ngày giặc Bắc tham tàn đốt hết sách hòng một mai giống Việt
Mượn tay người đánh cá, trao gươm thần nghĩa sĩ họ Lê
Bày kế chạy lạc đường, treo vỏ kiếm ngọn cây Trời Thuận*

Để rồi
Mười năm nếm mật nằm gai
Một buổi Bình Ngô Đại Cáo
Đất nước bình yên, hồ Lục Thúy vua dạo thuyền rồng
Nhân dân an lạc, thành Đông Quan đông vui như hội
Chắc bởi mong đất nước này sẽ hết chiến chinh
Nên bất chợt Kim Quy hiện lên đòi Hoàn Kiếm

Từ đó
Đáy Hồ Gươm Cụ nhàn tản qua ngày
Nước Lục Thúy Cụ tĩnh tâm ẩn dật
Dịp trọng đại Cụ lên phấn khởi chia vui
Lúc khẩn nguy Cụ nổi như lời cảnh báo

Cứ tưởng rồi Cụ sẽ mãi mãi trường tồn tại xứ sở Việt Nam
Nào ngờ hôm qua nghe tin Cụ đột ngột ra đi về miền tiên giới
Cụ ra đi bao nhiêu người ngơ ngẩn tiếc thương
Khi đất nước đang bước vào những ngày trọng đại
Khiến cho bao câu hỏi đặt ra
Nhưng chắc chẳng có lời đáp trả

Hỡi ôi!
Chẳng lẽ Cụ như Khuất Nguyên không chịu sống giữa bùn nhơ
Nên quyết định quyên sinh để giữ mãi tấm lòng trong sạch

Hay bởi
Cảnh báo rồi, chớ bao giờ lẫn lộn bạn- thù mà chúng chẳng nghe
Nên Cụ chán, quyết một lòng về nơi tiên cảnh vui cùng con cháu

Hoặc giả
Khuyên bảo rồi, muốn nước mạnh phải tích cực đổi mới canh tân
Nhưng chúng sợ, giữ ổn định để chắc chân tham quyền cố vị
...

Nhưng thôi!
Dù bởi bất cứ lý do gì thì Cụ cũng đã ra đi
Dẫu chẳng tìm được nguyên nhân vẫn xin dành ngàn lời thương tiếc
Chúc Cụ dù nằm đâu cũng sẽ mồ yên
Mong Cụ trong tủ kính vẫn là mả đẹp

Tin rằng
Một mai vận nước sẽ lên
Đất Trời mỗi ngày lại sáng
Rồi có ngày đất nước độc lập, dân chủ, phồn vinh
Sẽ đến lúc nhân dân tự do, ấm no, hạnh phúc
Nước Hồ Gươm trong trẻo in sắc thắm trời xanh
Đất Hà Nội bình yên lại thấy Cụ về chứng kiến!


Ô hô!
Ai tai!
Thượng hưởng!
 

     
 

                            Nguyễn Khắc Nguyệt
 


                  ( Từ blog Nguyễn Vũ Song Thu )