Trang

Chủ Nhật, 8 tháng 9, 2013

GHEN và GHEN!



ST: Hình như đây là một vấn đề "nhạy cảm". Người nói ghen là xấu, là ích kỷ. Người bảo có yêu mới ghen, vậy đó là một nét đẹp. ST cho là...khi bị tổn thương và chẳng may rơi vào tình huống đó... thì hãy mau thoát ra để hít thở không khí Tự Do!  
Nhưng...phải chăng GHEN là thuộc tính của con người? Mạc Ngôn ( Nobel Văn học năm 2012) trong tác phẩm nổi tiếng"Báu vật của đời" đã kể rất tài tình về những cơn ghen của một bé trai khi đang còn... bú mẹ.
Còn hai mẩu thơ dưới đây của ST  thì kể về cái GHEN CON TRẺ. Nó cũng dữ dội, âm thầm dằn vặt lắm.  Chẳng hạn, khi mẹ có em bé, biết em được yêu hơn, chiều chuộng hơn, anh/ chị sẽ cảm thấy... mình bị ra rìa! Không ít cháu gặp v/đ về tâm lý. 
Các ông bà, bố mẹ ơi, hãy tâm lý với nhau và cả với con trẻ nữa nhé!


Ghen (1)

Cả nhà quanh Thỏ chơi
Cả nhà tít mắt cười
Ai cũng yêu Thỏ thế
Mà Thỏ lại xinh tươi!!!

Thỏ được ti ti mẹ
Còn bố thì yêu ghê
Mà chị... cũng rất mê
Nhưng... tức ơi là tức!

Tức!  Tức!  Tức!


Ghen ( 2)

Ước gì được như Thỏ
Ước gì giống như em

Bé thế!
Ngoan thế!
Ai nhìn thấy cũng khen...

Ước gì chị đổi cho em
Được ngủ bên mẹ đỡ thèm bao nhiêu...

Thu 2010

 Xin cảm ơn!