KHÉP
Nắng nhẫn nại giữ thu chìm trên phố
Mây xoài tay đu níu cánh chim trời
Gió len lỏi thổi sáng từng khoảng tối
Nhưng góc vườn, một chiếc lá vẫn rơi...
Ta lặng lẽ nhặt cánh mùa sót lại
Ép vào đây
Khép lại
Một khung trời... !
NTU - 112012
Cuối năm
Thế là lại sắp hết năm rồi. Nhớ năm ngoái, mình đã viết bài thơ này:
Cuốn lịch sắp xé đến tờ cuối cùng
Một năm bào mòn những góc vuông thành mặt phẳng
Ta cũng bào mòn ta bằng những điều im lặng
Mỏng manh ơi.... thương lắm sợi tơ lòng.....!
Mua lại thời gian, ta chốt chặt vào khung
Sao tìm mãi không gặp điều đã mất....
Sương ảo ảnh giăng mờ trên mí mắt
Chấp chới lá vàng, thêm một chiếc rơi ngang....
Chiều ơi, cõi thực bình an
Cõi mơ... xin được đa đoan với... tình!
122011
Ta đã sống trong ngôi nhà năm tháng
Bức tường sơn, mờ vết rạn thời gian
Bụi ngoài phố luồn theo từng ô thoáng
Bay lửng lơ, rơi nhẹ xuống mặt sàn
Có một lần, giơ tay trần ta quệt
Thấy nao lòng vì những vết mới in
Chợt nhận ra nếu nhà không có bụi
Ta làm sao phân biệt được cái nhìn!
***
Chẳng thế khác,
Vẫn từng ngày nhẫn nại
Lau lối mòn cho bóng một niềm tin.
122012