Trang

Chủ Nhật, 14 tháng 12, 2014

Nhớ và Quên- Thơ Song Thu












Ai lỡ chạm nỗi nhớ
Sẽ chẳng thể nào quên
Cái nhớ đến nghẹn thở
Cái nhớ thấu màn đêm...

Ai đi ngược nỗi nhớ
Bước vào miền lãng quên
Sẽ thấy trong đổ vỡ
Những trạm khắc bình yên...


Ai bỏ quên nỗi nhớ
Những khoảnh khắc thiêng liêng
Là tình yêu muôn thủa  
Đã ngủ mãi... triền miên 

 
Anh không dành cho em
Chút ngọt ngào để nhớ
Em lại gửi cho anh
Nụ hồng nở khó quên...


Có thể nào gọi tên
Đâu là Quên là Nhớ
Giữa mình... em và anh
Cả triền xanh...
nghiêng ngả