Trang

Thứ Sáu, 20 tháng 11, 2015

Nhân ngày 20-11: Con đò nhẫn nại- Thơ Trần Hùynh





Học trò và cô giáo chủ nhiệm lớp 3a- Cô Hạnh Mỹ




Đã một thời tôi cầm viên phấn trắng,
Tóc bạc mầu năm tháng với bảng đen,
Giữa dòng đời xuôi, ngược, bon chen,
Vẫn mải miết ươm mầm xanh mong thành cội lớn.
Viết giáo án tôi miệt mài khuya sớm,
Đêm chong đèn tìm kiếm những bờ xa,
Mùi giấy thơm thoang thoảng như mùi hoa,
Hương ngào ngạt khiến lòng ta khắc khoải.
Nghiệp trồng người cứ cuốn theo mê mải,
Con đò vui vẫn nhẫn nại qua sông,
Vì nghiệp thầy tôi gắng trọn một lòng,
Lái con đò giữa dòng sông bè bạn …
Dạy con người thông qua phấn_bảng,
Gam màu đen nhưng rất sáng tình người,
Dạy các em vốn kiến thức vào đời
Ươm vào đó những mầm tươi hy vọng.
Nhớ thuở xưa vinh quy bằng võng lọng,
Còn thời nay sức sồng là niềm tin,
Kiến thức chuyển giao ba nổi bảy chìm,
Giúp lớp trẻ dương buồm ra biển lớn,
Đò ngả nghiêng dòng sông lởn vởn,
Nghiệp làm thầy cũng lắm lúc chơi vơi,
Nhưng chữ tâm kéo tôi lại với đời,.
Rất thanh thản nhớ một thời đã sống.
Thuyền ra xa buồm căng trên dòng rộng,
Sải tay chèo mong chóng đến bờ vui,
Trong đắm say dù có phút bùi ngùi,
Con thuyền lớn vẫn lướt trôi êm ả.
Phía tương lai nhiều chông gai vất vả,
Nghiệp trồng người còn lắm chuyện phải làm,
Giữ niềm tin xin đừng quá tham lam,
Muốn đốt cháy thời gian bằng ý chí.
Việc trồng người, việc tháng năm_thế kỷ,
Lái con đò cần nhẫn nại qua sông,
Cứ bón chăm cứ mải miết vun trồng,
Gom suối nhỏ thành dòng sông bất tử.
T.H.H.