Khi mùa thu sắp cạn
Vẫn còn vương trên tay
Ngọt ngào hương hoa sữa
Lẽ nào vẫn còn đây
Tình xưa. Thời hoa lửa...
Rõ ràng là làn gió
Làm tung rối tóc em
Rõ ràng xác lá đổ
Thu đã... nghiêng qua thềm?
Nào đưa tay níu lại
Một thóang ngát thu xanh
Ước gì em níu được
Thu vàng. Bóng dáng anh...
Người ơi! Thu sắp cạn
Chim xao xác lánh đông
Em vá che vết rạn
Anh nhóm thêm lửa lòng...
Tình nối tình ấm lại
Kìa cơn gió đầu đông
Chiếc lá cuối cùng. Lạ
Trao lượn mãi trên không...
Em ơi, đừng tiếc mùa thu này, biết đâu mùa thu sau lại ấm áp hơn, lá lại vàng hơn, trời trong xanh hơn, hương hoa lại ngào ngạt hơn !
Trả lờiXóaHà nội đã trở rét, cái rét đầu đông rồi chị à...Em thèm cái nắng Sài Thành quá...Chi vui, trẻ nha!
XóaVỡ giữa những hư không
Trả lờiXóaCòn đâu những xán lạn
Khi mùa thu đang cạn
Còn đâu những mênh mông
Cám ơn bạn đến thăm, lại cho thơ hay ạ!!!
Xóa