Từ trái sang: C.Diêu Huyền, Thu Giang, Chi Tuyên, Ngô AN, Manh Kính, A.Công Kỳ, A. Đồng. |
Hôm ấy đúng vào Noen, 24-12, máy bay từ PQ đến SG bi./"delay". 3h chiều ST và MK mới nhân phòng tai KS Thanh bình, gần sân bay. Điên thoai chi Huyền reo vang: " Em đến chưa?" "Rồi a""Vào đi, mấy anh đến rôì". Thì ra ST nói đến là đến KS, còn chi Huyền nghĩ là đến nhà chi, tân Q1. Kính Giang tức tốc lên khuôn, rồi tức tốc bắt taxi đến Q1, lai còn phải tat qua nhà môt anh ban ở Ký con để chuyển hô cho anh mấy cuốn sách. Ban trách:" vào SG mà chay xô ghê quá"! Biết làm sao, Giờ G đẫ đến rồi! Vừa xuống xe, các anh chi đã đến đủ và đang chờ. ST đươc Anh Kỳ tăng môt bó hoa thât đep. Ôi, môt bất ngờ thú vi!!!
Màn đâù là màn chào hỏi. Anh Kỳ, anh Q.Trung, chi Tuyên, anh chi Đồng Huyền thì ST đã biết. ( Nhìn anh Đồng hơi xanh môt chút). Riêng có môt anh nho nhỏ, quen quen mà là la./. ST manh dan hỏi tên. Khổ quá, thì ra là ban Ngô An, hoc cùng lớp với Kinh-Giang. Đã 54 năm không găp kể từ khi về nước! Năm naò găp măt 3A QL ở HN các ban cũng nhắc . Chi Huyền đã chu đáo báo cho Ngô An đến. Cám ơn chi nhiều. Găp nhau lần này thât là môt sư kiên lich sử!!!
Ngồi chơi, chuyên trò như pháo nổ. Anh Đồng bảo lâu lắm mới có dip đón Noen đông vui thế này. Bỗng có tiếng điên thoai gấp gáp. Thì ra là điên thoai cuả Viên Phương, ban cuả K_G! Hai ban đi lac đường, mà nước ngâp ( do sưả) tràn lan không sao vào đươc. Chi Huyền phải đich thân lôi nước ra đón vào!
Thêm Viên Phương và A.Xã của Phương. A. QTrung bao giờ cũng là đao diễn, không xuất hiên trong ảnh!!! |
Như đang có gì dăn dò!!! |
Đó, Viên Phương đang ra chỉ thi gì cho G đấy!, người đứng gần Kính Râu (ảnh trên) là Anh Xã cuả Viên Phương. Hai anh chi vưà đi thăm cháu Nôi ở Úc về hôm trước. Còn mêt mà vẫn đến chơi. Thât qúy hoá!!!
Kết thúc cuôc găp măt là bữa tiêc cây nhà lá vườn thinh soan mà gia chủ chuẩn bi. Thât tuyêt vời!
Cảm súc dat dào, tức cảnh sinh thơ, ST làm bài thơ kỷ niêm:
Mười trong môt
Có lúc ngấm vi./ cay
Có lúc say vi đắng
Có quãng đời trống vắng
Oằn gánh năng gian truân
Yêu sao những lúc quây quần
Găp nhau chẳng chút ngai ngần... ôm vai
Tay em nay bớt thon daì
Tóc anh bac trắng: Đã ngoài bẩy mươi!
Tháng năm trôi
chẳng tắt mu cười
Đường xa cách vẫn
chẳng tắt mu cười
Đường xa cách vẫn
là người thân quen
Cúc vàng chen lẫn hoa sen
Vai anh chen lẫn vai em... môt nhà
Mắt nhìn mà chẳng nói ra
Hai tay đỡ lấy...tình già... hai tay
Sài gòn đep lắm chiều nay
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét