Trang

Thứ Hai, 6 tháng 3, 2017

Những người giữ lửa...Bài và ảnh Song Thu






Người ta nói, người phụ nữ là người giữ lửa cho gia đình...Còn đây, những người phụ nữ trong tổ dân phố của Song Thu được coi là:  
NHỮNG NGƯỜI GIỮ LỬA CHO KHU PHỐ!

Thật vậy, chính chị em với cái tâm trong sáng và những hoạt động tích cực của mình đã góp phần rất lớn vào việc xây dựng  tình làng nghĩa xóm, trật tự vệ sinh cũng như không khí tươi vui của tổ dân phố, nơi Song Thu sinh sống. 

Mời ngắm các bà các chị chút nha! 







(ST mũ đỏ...hì )




Nhân dịp 8-3 năm nay, chị em trong tổ phụ nữ cùng nhau đi thăm một số địa danh của tỉnh Bắc Ninh và Bắc Giang, là quê hương của một số chị em trong tổ.  



Thật bất ngờ, Bắc Ninh và bắc Giang có nhiều di tích và địa danh   nổi tiếng mà ST chưa một lần đặt chân đến. 

 Đền Cùng-Giếng Ngọc ( Bắc Ninh)



 Cổng vào Đền Cùng-Giếng Ngọc 


 Đền Cùng- Giếng Ngọc tọa lạc tại Làng Diềm - cái nôi của dân ca quan họ xứ Kinh Bắc. Người ta đồn rằng sở dĩ quan họ ở đây có giọng hát trong, rền như vậy là do người dân từ bao đời nay vẫn uống nước Giếng Ngọc, vừa ngọt vừa trong mát!   
Giếng Ngọc không bao giờ cạn và từ lâu đã nổi tiếng về sự tích ba "cụ cá thần" - hóa thân của hai nàng công chúa Ngọc Dung và Thủy Tiên cùng một nàng hầu. Một nghìn năm trước đây, hai nàng đã xin vua cha ở lại nơi này để cai quản và bảo vệ dân làng...




Giếng Ngọc  nước trong và ngọt...( ảnh mạng)




 Chùa cổ Vĩnh Nghiêm ( Bắc Giang )





 Mái cong, cây bưởi rưng rức nụ hoa...


Chùa Vĩnh Nghiêm ở làng Đức La xã Trí Yên huyện Yên Dũng tỉnh Bắc Giang, còn được gọi là chùa Đức La, là một trung tâm Phật giáo, nơi đào tạo tăng đồ cho cả nước, nơi phát tích Tam Tổ phái Thiền Trúc Lâm của Phật giáo Việt Nam. Chùa được coi là một viên ngọc sáng trong các chùa cổ Việt Nam.

Chính nơi đây tổ chức khắc in và lưu trữ thư tịch Việt Nam qua các triều đại phong kiến, và cũng là nơi tàng lưu một kho tàng di sản văn hóa quý giá bao gồm: hệ thống tượng thờ (trên 100 pho), hệ thống văn bia cổ (8 bia), hệ thống hoành phi câu đối, đồ thờ... Đặc biệt là kho mộc bản kinh Phật và những thư tịch khác do các vị thiền sư Thiền phái Trúc Lâm tổ chức khắc vào nhiều giai đoạn khác nhau. Những mộc bản này đã được công nhận là di sản ký ức thế giới!



Cây đại già nghiêng bóng


Thành cổ Xương Giang
Image result for thành xương giang

( Ảnh từ mạng)

Nơi đây ghi lại dấu tích của chiến thắng Xương Giang của quân Đại Việt do Lê Lợi lãnh đạo,đập tan 10 vạn quân xâm lược Minh trong gần một tháng tại địa bàn Lạng Sơn và Bắc Giang ngày nay.Với bốn ba trận thắng lớn, tại Chi lăng, Cần Trạm và Xương Giang... buộc quân giặc phải rút quân về nước! 
Ngày nay người ta đã phát hiện nhiều dấu vết lịch sử của thanh cổ Xương Giang và xây dựng, tôn tạo thành một khu di tích đẹp và hòanh tráng!







Ui, mệt rồi nhưng... không thể nào không mê mẩn trước những trái bưởi thơm trong Đền Cùng-Giếng Ngọc...






Xin cám ơn bạn đã chia sẻ cùng ST.  
Bà cháu ST chúc mừng các chị, các bạn nhân ngày 8-3 ạ!












Thứ Bảy, 4 tháng 3, 2017

Bạn có nghĩ : Nội tâm bình tĩnh là một loại thần thái, một loại trí tuệ...?











“Bình tĩnh không phải là sự nhàm chán, không phải là trống rỗng, không phải sự cứng nhắc, mà là sự trật tự rành mạch phong phú trong nội tâm, là một sự tự kiềm chế bản thân không để việc được mất, tốt xấu từ thế giới bên ngoài làm ảnh hưởng tới cách sống của bản thân. Bản lĩnh bình tĩnh không chỉ là sự trầm tĩnh lặng lẽ, mà là một loại thần thái, là một loại trí tuệ.”
Hôm đó, sau khi viết xong một bức thư pháp, tôi có mang nó đưa cho một người đồng nghiệp trong ngành xem, cậu ấy chỉ vào hai hàng chư viết ngay ngắn thẳng hàng khen: “Này, xem những chữ này đi, vừa nhìn là biết được cậu viết khi tâm trạng rất bình tĩnh, nhìn xem, bắt đầu từ chữ này, là tâm cậu đang bị hỗn loạn!” Cuối cùng, cậu ta nói một cách ẩn ý : “Nghĩ gì vậy? Khi tâm không tĩnh, nét bút sẽ không có lực, không có thần khí! Luyện viết thư pháp cũng giống như là đang rèn luyện nội tâm vậy”.
Nghe xong, tôi thầm sửng sốt. Vừa nãy khi đang viết, bất chợt nghĩ tới một số việc khiến lòng dạ có chút rối bời, vì vậy mà chữ viết có sự thay đổi lớn như vậy, hình dáng lộn xộn, chứ không thể quy củ như lúc đầu. Nhìn lại từng từ từng chữ ở phía trên, càng nhìn càng thấy thích, từng đường nét, từng chữ được viết lên một cách cứng cáp đẹp đẽ. Rõ ràng là một sự bình tĩnh, sáng tỏ hội tụ ở ngòi bút, cái tĩnh đó viết ra như đang khắc họa từng nhịp đập tích tắc tích tắc của trái tim, từ ngòi bút chan chứa mà xuất ra, vì vậy luyện thư pháp lâu ngày, điều luyện được là sự tĩnh lặng như nước chảy ở chỗ sâu của tâm hồn.
Trong “Nghệ thuật nhân sinh”, diễn viên đóng vai chính diện Trần Khôn từng nói: “Muốn làm người khác chú ý tới mình, không phải dùng cách nghểnh cổ lên, đôi mắt mở to lên, há miệng thật to để làm người khác chú ý, mà điều ta cần làm đó là cho dù bản thân có ngồi ở đó, không nói một lời nào nhưng người khác cũng có thể chú ý tới mình!”
Mặc dù những điều anh ta nói đều chỉ là mang nghĩa biểu tượng, tuy nhiên ngẫm lại thì thấy rằng, người không nói một lời nào mà ngồi ở đó có thể làm người khác chú ý, chính là lực hấp dẫn và lực xuyên thấu của sự tĩnh lặng, đây chính là tác dụng của sự bình tĩnh. Mà sự bình tĩnh không phải là vô vị, không phải là trống rỗng, không phải sự cứng nhắc, mà là trật tự rành mạch phong phú trong nội tâm, là một sự tự kìm nén bản thân, không để việc được mất tốt xấu từ thế giới bên ngoài làm ảnh hưởng tới cách làm người, cách sống bên trong.
Nhưng sự bình tĩnh đôi khi không chỉ là sự trầm tĩnh mà có nhiều khi nó là sự đắn đo xem xét tình thế, là một loại thần thái, là một loại trí tuệ để rồi khi qua tay bạn, nó liền trở thành một loại sức mạnh, một loại sức mạnh có thể chiến thắng tất cả, có thể thành một loại sức mạnh như người lính chiến đấu hiên ngang không biết cúi đầu khuất phục trước quân thù.
Tôi nhớ một câu chuyện như thế này, có một nữ tài xế taxi bị cướp, khi dao của tên cướp kề vào eo của cô, cô không hề hoảng hốt lúng túng, mà bình tĩnh dùng thái độ ôn hòa để ứng phó, dùng sức mạnh của sự bình tĩnh để làm cho tên cướp hung ác tàn bạo phải tự từ bỏ việc phạm tội. Sau khi bị bắt, tên cướp có chia sẻ nguyên nhân mà hắn bị nữ taxi chinh phục: Từ trước tới giờ hắn chưa gặp một người nào bị bắt bị trói lại có thể bình tĩnh như cô ấy. Sự bình tĩnh này của cô ngược lại làm hắn hoảng loạn tinh thần. Sự bình tĩnh này chính là sự linh hoạt, chính là không sợ hãi trước hiểm nguy, chính là khí phách của bậc anh hùng khẳng khái “cho dù núi Thái sơn có sụp ngay trước mắt thì sắc mặt cũng không thay đổi”.
Bình tĩnh còn là sự cao quý
Tôi từng xem qua một pho tượng trong động đá ở Long Môn, điều thu hút tôi nhất chính là nét mặt của bức tượng, nghe nói là bắt chước khuôn mặt của nữ hoàng Võ Tắc Thiên để chạm khắc lại, mặt mũi hiền hậu tựa như nếu không có nụ cười sẽ bộc lộ ra nội tâm trong lòng, nụ cười đó chính là sự bình tĩnh, tựa như đang từ trên cao mà bao quát vạn vật, sự tôn quý đó dường như làm người ta thở cũng không dám thở mạnh.
Không nên truy cầu thành công mà hãy truy cầu một tâm thái bình tĩnh
Ngồi một mình bên cửa sổ, tĩnh tâm nghe tiếng gió thổi, cành cây đu đưa, là một sự yên tĩnh thong dong; thân ở nơi ồn ào, nhưng vẫn ngồi đó yên định như không, đối diện với những âm thanh ồn ào kẻ tranh người đoạt, giống như trong xã hội đầy bon chen ganh đua như thác nước đổ, tôi chỉ chọn lấy một cái gáo nhỏ để uống chút nước ở đó, là một loại bình tĩnh đạm bạc; từ trên cao nhìn xuống, để quan sát thế sự như nó vẫn thường có, coi những điều đó như thoảng qua như mây như khói, là một sự bình tĩnh tới thản nhiên; khi đối diện với sự thất bại, vẫn trước sau như một, kiên định không xa rời việc tiến tới mục tiêu, là một sự bình tĩnh cứng cỏi bền vững…
Bình tĩnh bao dung với tất cả, bình tĩnh chinh phục tất cả, bình tĩnh ở bất kỳ nơi đâu, vì vậy không cần một mực truy cầu để đạt tới thành công, mà nên truy cầu một tâm thái bình tĩnh, bởi khi có một tâm thái bình tĩnh, thành công nhất định cách bạn không xa.
Kiên Định biên dịch

Thứ Tư, 1 tháng 3, 2017

Chào tháng 3...

Image result for lời chào tháng 3

Mùa của những con ong đi lấy mật trên núi rừng Tây Nguyên



Mùa của yêu thương...








Thứ Bảy, 25 tháng 2, 2017

Nhớ và quên- thơ Song Thu







Nhớ và quên



Ai lỡ chạm nỗi nhớ
Sẽ chẳng thể nào quên
Cái nhớ đến nghẹn thở
Cái nhớ ngấu màn đêm...


Ai  ngược theo nỗi nhớ

Bước vào miền lãng quên
Tìm thấy trong đổ vỡ
Những trạm khắc bình yên...


Ai bỏ quên nỗi nhớ
Những khoảnh khắc thiêng liêng
Là tình yêu muôn thủa  
Đã ngủ trong êm đềm 


  

Anh không dành cho em
Chút ngọt ngào để nhớ
Em lại gửi cho anh
Nụ hồng nở khó quên...



Có thể nào gọi tên

Đâu là Quên là Nhớ
Giữa mình... em và anh
Cả triền xanh...
nghiêng ngả









Thứ Tư, 22 tháng 2, 2017

Chiếc rìu - Truyện ngắn của Alan Phan




10363734-10152440892457733-5961193799235561281-n-1400756876146-crop1400756906900p

Chiếc rìu


Có 1 chàng trai trẻ đến gặp quản đốc của một nhóm thợ đốn gỗ để xin việc. Người quản đốc chỉ vào một cái cây to và bảo anh ta hãy đốn thử xem mất bao lâu. Chàng thanh niên đã không mất nhiều thời gian đốn đổ cái cây đó một cách thiện nghệ.
Rất ấn tượng trước tay nghề khéo léo của anh, người quản đốc quyết định nhận anh vào làm “Tốt lắm, hãy bắt đầu đi làm từ Thứ Hai tới”.


Thứ Hai. Thứ Ba. Rồi Thứ Tư trôi qua, ngày ngày chàng trai đều chăm chỉ làm việc. Đến chiều ngày Thứ Năm, bổng quản đốc tới và cho chàng trai trẻ xem bảng xếp hạng:
“Chàng trai, năng suất làm việc của cậu đã tụt lùi so với những người khác. Tổng kết từ đầu tuần cho thấy cậu đã rơi từ vị trí đứng đầu hôm Thứ Hai xuống vị trí bét bảng cho đến hết ngày hôm nay.”
Chàng trai trẻ bất bình lên tiếng:
“Nhưng tôi đã rất chăm chỉ làm việc. Tôi luôn là người đến đâu tiên và là người ra về cuối cùng, thậm chí tôi còn không cả có thời gian uống nước!”
Người quản đốc gật đầu nói:
“Phải công nhận cậu là công nhân cần cù nhất ở đây, nhưng đã bao lâu rồi cậu chưa mài chiếc rìu của mình?”
Chàng trai thật thà thừa nhận:
“Từ đầu tuần tới giờ thì chưa lần nào. Tôi mải làm việc quá nên không có thời gian để mài rìu.”
+++

Bài học: Cuộc sống của chúng ta cũng như vậy. Chăm chỉ không có gì là xấu, nhưng đôi khi cần có một khoảng ngừng để “mài sắc chiếc rìu”, làm mới bản thân thông qua việc tự học tập và rèn luyện. Bỏ qua việc này, chúng ta sẽ nhanh chóng bì “cùn” đi, và mất dần đi khả năng làm việc hiệu quả của mình.

Thứ Bảy, 18 tháng 2, 2017

Đầu xuân Đinh Dậu mời đọc lại hai bài thơ: Mùa Xuân Xanh và Mùa Xuân Chín


Xưa nay có rất nhiều bài thơ hay về mùa xuân của nhiều tác giả nổi tiếng như Xuân Diệu, Anh Thơ...Nhưng không hiểu sao ST bị ám ảnh bởi hai bài thơ này của Nguyễn Bính và Hàn mạc Tử. Không dám bình vì là người ngoại đao thơ, chỉ đưa lên đây cho mọi người cùng thưởng thức thôi ạ.
Ảnh và lời thơ đều lấy từ mạng. Xin được lượng thứ nếu vô tình có sai sót!   





                   ( 1918-1966)


Mùa xuân xanh



Mùa xuân là cả một mùa xanh
Giời ở trên cao lá ở cành
Lúa ở đồng tôi và lúa ở
Đồng nàng và lúa ở đồng anh./quanh?/


Cỏ nằm trên mộ đợi thanh minh
Tôi đợi người yêu đến tự tình
Khỏi lũy tre làng tôi nhận thấy
Bắt đầu là cái thắt lưng xanh


1937
Nguyễn Bính





                                                             


Mùa xuân chín

                                

Trong làn nắng ửng khói mơ tan
Đôi mái nhà tranh lấm tấm vàng.
Sột soạt gió trêu tà áo biếc,
Trên giàn thiên lý, bóng xuân sang.
Sóng cỏ xanh tươi gợn tới trời.
Bao cô thôn nữ hát trên đồi;
– Ngày mai trong đám xuân xanh ấy,
Có kẻ theo chồng bỏ cuộc chơi…
Tiếng ca vắt vẻo lưng chừng núi,
Hổn hển như lời của nước mây…
Thầm thĩ với ai ngồi dưới trúc,
Nghe ra ý vị và thơ ngây…
Khách xa gặp lúc mùa xuân chín,
Lòng trí bâng khuâng sực nhớ làng.
– Chị ấy năm nay còn gánh thóc
Dọc bờ sông trắng nắng chang chang?
Hàn mạc Tử







Hàn mạc Tử

Thứ Ba, 14 tháng 2, 2017

Nhân ngày Valentine, mời đọc




Khoảnh khắc cầu hôn kỳ diệu nhất 



  Bức ảnh dưới đây được mệnh danh là khoảnh khắc cầu hôn kỳ diệu nhất khi sự cam kết gắn bó của tình yêu đôi lứa được dải Ngân Hà trở thành chứng nhân.


Là một nhiếp ảnh gia chuyên chụp ảnh thiên văn, anh Sergio Montufar Codoner, đến từ Argentina, đã cầu hôn bạn gái dưới dải Ngân Hà và ghi lại được trọn vẹn khoảnh khắc đáng nhớ ấy trong một “pô” ảnh được cho là “khoảnh khắc cầu hôn nên thơ nhất từng thấy”.

Khoảnh khắc cầu hôn kỳ diệu nhất dưới dải Ngân Hà - Ảnh 1.

Anh Sergio đã đưa bạn gái Barby tới thị trấn ven biển Cabo Raso. Khi giây phút lãng mạn đã tới, mọi yếu tố của bối cảnh đã được chuẩn bị sẵn sàng, anh Sergio quỳ một chân dưới dải Ngân Hà và cầu hôn bạn gái.

Khoảnh khắc cầu hôn kỳ diệu nhất dưới dải Ngân Hà - Ảnh 2.


Tất cả khoảnh khắc lãng mạn kỳ diệu này đã được anh Sergio lên kế hoạch cẩn thận. Chuyến đi những tưởng như ngẫu hứng tới một thị trấn ven biển là để tránh khỏi sự ô nhiễm ánh sáng trong thành phố. Nếu lựa chọn những địa điểm xung quanh thành phố, dải Ngân Hà sẽ rất khó hiện diện rõ nét trong bức hình.



Khoảnh khắc cầu hôn kỳ diệu nhất dưới dải Ngân Hà - Ảnh 3.
Anh Sergio đã đưa bạn gái Barby tới một thị trấn nhỏ nằm bên bờ biển Argentina và tạo nên khoảnh khắc cầu hôn lãng mạn nhất.


Lời cầu hôn của anh Sergio đã được chấp nhận.

Khoảnh khắc cầu hôn kỳ diệu nhất dưới dải Ngân Hà - Ảnh 5.

Bầu trời đêm ở một nơi nằm xa thành phố luôn là đề tài nhiếp ảnh lý tưởng của các tay máy thiên văn. Điều thú vị là cả hai người đều mê thiên văn...

Theo Dân trí