
đông khẽ đậu trên đôi tay héo úa
chiều nhạt nhòa che đuôi mắt chân chim
mùa dắt tay thảng thốt vội đi tìm
làn mây ấm, cánh chim câu dỡn nắng ...
trăng mờ ảo ru màn đêm tĩnh lặng
rét hanh khô se đậm những nếp nhăn
gió bấc lay chân cất bước nhọc nhằn
đếm từng nhịp chậm dần theo năm tháng...
nhớ xuân ấy mùa trong veo ấm nắng
nhớ hè xưa bừng chói ánh mặt trời
rồi thu vàng tình theo gió chơi vơi
và cứ thế... đông mỉm cười ...hiu hắt...
tần ngần nhớ kỷ niệm xưa dìu dặt
bao niềm vui xen lẫn những nỗi buồn
có giận hờn bởi vì quá yêu thương
chút yếu đuối, chút kiên cường...kiêu hãnh
hoa sữa rụng trắng đông, đêm đặc quánh
lá bàng khô cuộn chân gió bời bời
mình ơi mình, ta đã chạm tới nơi
mùa đông cạn...gọi mặt trời xuống núi...

Mùa đông cạn ... Thế có mùa đông đầy hay không?
Trả lờiXóaBác ơi, lẽ ra em định đặt tên bài thơ là mùa đông cuối...nhưng chả laex là vây?
XóaMùa đông cạn nhưng SÔNG thơ THU chẳng cạn bao giờ !
Trả lờiXóaTuổi già, viết vài vần tâm sự cho đỡ buồn mà chị...khi nào không viết dược nữa là...thôi, xong phim! Hiiii
XóaMùa đông cạn nhưng tình ta không cạn
Trả lờiXóaMùa xuân sang năng lượng lại ngập tràn!
A lúi, chị ơi...em thấy chị đang thăng hoa! Chị em mình cùng vượt qua mùa đông lạnh lẽo này nha chị!
XóaMÙA ĐÔNG LẠNH NHƯNG CHỊ CỦA EM TRẺ ĐẸP VÔ CÙNG
Trả lờiXóaCám ơn Nhã My đã khen...Thỉnh thỏang chị cũng lấy lại phong độ em à...
Xóa