Trang

Thứ Ba, 7 tháng 11, 2017

Tôi lỡ tương tư...









Tôi lỡ tương tư


 Có màu xanh thật là xanh
 Cứ ám ảnh, cứ chòng chành...trong tôi
 Có nụ cười tươi rõ tươi
Cứ lửng lơ, cứ rạng ngời...đẩu đâu
Giăng giăng núi ẵm hồ sâu
Còn tôi, tôi đã bắt  đầu...tương tư

 Xanh xanh gợi mở ước mơ
Tươi tươi lẩy những vần thơ...bồng bềnh
Cao cao chạm tới mông mênh
Sâu sâu thuyền mãi bập bềnh về đâu?


Cả đời rong ruổi tìm nhau
Về đây về với xanh màu thiên nhiên...
Và tôi chợt nhận ra mình
Lỡ tương tư 
Chót say đắm
Nét nguyên trinh quê nghèo...



Kỷ niệm chuyến thăm Na Hang
10-17






4 nhận xét:

  1. Sau đổ vỡ là tương tư
    Nàng thơ thực thực hư hư soi mình !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Viết ra cho đỡ chông chênh
      Cho nguôi khoảnh khắc lênh đênh bến thuyền...

      Bác ơi, tuổi già nhiều lúc suy nghĩ mông lung, vui vui, buồn buồn. Mượn thơ ( con cóc ) để giải bầy tâm sự cùng bè bạn đấy mà bác ạ! Cám ơn bác ghé thăm và cho thơ bác nha...

      Xóa
    2. Người ta mơ ước sang giàu
      Tương tư đây chỉ một màu xanh nguyên !

      Xóa
  2. Lỡ tương tư và tiếp tục. ... viết và đăng để Blog Làng ta đỡ hiu quạnh nhé.

    Trả lờiXóa