Trang

Thứ Sáu, 11 tháng 11, 2016

Khúc trầm- thơ Song Thu


 Vừa đón cơn gió lạnh, trời âm u của tiết đông HN, lại phải tiễn đưa người bạn thân về nơi vĩnh hằng... Buồn quá ST viết vài dòng cho nguôi ngoai. Mời bạn bè chia sẻ cùng ạ...







Khúc trầm


Đã từng sải cánh ước mơ
Đã từng ghép những vần thơ ngọt ngào
Đã từng thổn thức lời yêu
Tung bay theo cánh gió diều ngân nga...


Thế rồi gió lạnh chiều qua
Thổi tung mái tóc cuốn tà áo bay
Thế rồi chợt tỉnh chợt say
...Biết là đã cạn những ngày trong veo!


Thôi đành trộn sáng vào chiều
Trộn hư vào thực... ngẫm điều gần xa
Khúc trầm lặng lẽ cùng ta
Cho yêu thương, cho nắng ấm
mà giọng ca
đượm buồn...


Kỷ niệm một ngày đầu đông, 11-1016
































4 nhận xét:

  1. "Lên bổng xuống trầm"!. Bản nhạc cũng như ... Cuộc đời!.
    Thế mới hay, mới đẹp vì không đơn điệu ... Thu Giang nhỉ.
    Bài thơ nói lên được "tâm trạng" của hầu hết các cụ Làng ta.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Có sách nói hãy "khiêu vũ" theo bản nhạc của cuộc đời... Bây giờ chúng ta đang đi valsơ chậm với nhạc trầm đấy anh ạ!

      Xóa
    2. Chúng ta thì đi VALSOW, còn LÃNH ĐẠO thì đang CHA-CHA-CHA tưng bừng, rối rám không biết "lối ra"

      Xóa
  2. OK chị...lại mong có một Trump Việt Nam...hì!

    Trả lờiXóa