( Lấy cảm hứng từ bài thơ "Thuyền Giấy"của bloger Tiếng Lòng- Yahoo.blog )
Biết là mầu sương khói*
Mong manh như vần thơ
Mà thuyền tôi cứ đợi
Cứ tin trong dại khờ
Hư hư mà thực thực
Có có lại không không
Khói nhờ. Trong hay đục?
Sương mai. Trắng hay hồng?
Hư hư mà thực thực
Có có lại không không
Khói nhờ. Trong hay đục?
Sương mai. Trắng hay hồng?
Rồi một ngày sương rụng
Rồi một ngày khói tan
Bao dại khờ trôi dạt
Sơ xác bờ gió hoang...
Không trách mầu sương khói
Chẳng tiếc con thuyền thơ
Cớ sao lòng bối rối
Khi hoàng hôn nhạt mờ...
* Mầu sương khói , "Hoa cỏ may"-Xuân Qùynh
* Mầu sương khói , "Hoa cỏ may"-Xuân Qùynh
Em gái BD tem vàng
Trả lờiXóaThơ chị thật hay và thật thi vị, chúc chị gái ngày mới an lành bình yên chị gái nhé ! (~_~)
Vàng ròng rồi em ơi!
XóaHay lắm ! Chị thích !
Trả lờiXóaTại anh Việt Hùng bảo em cứ làm thơ thật lãng mạn vào để làng đọc cho vui đấy chị Lệ ạ!
XóaCám ơn chị đã thích...hi hi!
À ảnh đẹp mà thơ lại hay
Trả lờiXóaKhiến cho lòng dạ Cát em này ngẩn ngơ
Thỉnh thỏang chị có một bài đọc được phải không Cát?
XóaHình ảnh đẹp như mơ
Trả lờiXóaLời thơ hay bất ngờ
Đọc rồi thấy ngẩn ngơ!
Hi hi...Thế mà em cứ lần lữa mãi không dám POST lên...Sợ bị chê là vẩn vơ lờ tờ mờ...
XóaTình yêu biến người thông minh thành khờ dại.Dù đã biết rõ tất cả,vẫn nuôi hy vọng.
Trả lờiXóaChị nói chí phải! Em vẫn nhớ lời com của chị ở bài trước của em: Tình yêu là một kiệt tác của...chắc một phần vì cái khờ dại đó chị nhỉ!
Xóa"Rồi một ngày sương rụng" (vst)
Trả lờiXóaLá vàng theo gió bay
Việc đời nay đã.... gọn
Theo mây ta về... Trời.
Anh làm em nhớ đến bài hát KHỎANH KHẮC...khi chiếc lá vàng cuối cùng rụng xuống, em hãy đến bên anh...! hi hi!
XóaChỉ là cho nó hay thôi chứ" Việc đời nay đã gọn" rồi!
Khói sương hư ảo mập mờ
Trả lờiXóaEm bay theo gió mộng mơ
Khói tan dương gian trần trụi
Mình em ngồi đấy trơ vơ!
Thật sự như vậy chị à...Khi tất cả đã rõ ràng..."Mình em ngồi đấy trơ vơ". Chỉ là màu sương khói thôi mà!
Xóa"Khi hoàng hôn nhạt mờ..."
Trả lờiXóaThì màn đêm buông xuống
Không gian trong tĩnh lặng
Song Thu vẫn làm thơ...
Hi, để góp vui với làng em chỉ biết làm thơ thôi...để cho vui ý mà chị ạ!
XóaSao thấy lòng bối rối
Trả lờiXóaKhi hoàng hôn nhạt mờ?
Tiếc sao những khù khờ
Của chúng mình ngày ấy......
ừ nhỉ...khù khờ thơ dại...
XóaMời ST xem phần trao đổi bên blog KỲGAI . Cảm ơn ST.
Trả lờiXóaEm đã xem ạ!
XóaCớ sao lòng bối rối
Trả lờiXóaKhi hoàng hôn nhạt mờ...(ST)
Vì thuyền ai vẫn muốn
Cặp bến tuổi mộng mơ!
Thơ hay và rất lãng mạn, nhưng tại sao trong thơ ST thoang thoảng buồn và nhớ tiếc? Hy vọng vì đây là tho và để cho “nên thơ” thôi đấy. Dù sao ST cứ viết nhiều nhiều như thế này nhé!
Thực sự bọn em có nhiều điều phải tiếc mà cái tiếc lớn nhất là đã sống và làm theo những điều được dạy dỗ...Thế mà bây giờ...vỡ mộng!!!
XóaNếu thế thì anh hiểu và hết băn khoăn thắc mắc! Anh có cái may là đã không phải sống như thế, và cũng chính vì vậy anh cứ cho đây là chuyện RIÊNG TƯ, hoá ra là của cả MỘT THẾ HỆ! Thật đáng buồn, nhưng cũng may là cái thời ấy một phần đã qua rồi và SẼ QUA! Thông cảm và hiểu cho anh nhé!
XóaCám ơn anh. Anh đã thật là dũng cảm!
Xóahay qua chi oi
Trả lờiXóaChắc cũng từ cảm hứng " màu sương khói". Cám ơn em!
XóaLênh loang màu sương khói
Trả lờiXóaNhư nỗi lòng vu vơ !
Cảm ơn bài thơ hay !
Quả vậy. Nỗi lòng vu vơ...
XóaMong manh làn sương khói
Trả lờiXóaBuộc tình vào trong thơ...
Chúc chị cuối tuần an vui !
Buộc tình vào mộng mơ
Trả lờiXóaNgon ngủ...
Cám ơn bạn đến chơi nhà!
Đúng là sương khói không chỉ trong câu từ mà cả trong suy nghĩ , trong mạch cảm.
Trả lờiXóaBẠN THẬT LÀ ĐỒNG CẢM VỚI ST. CÁM ƠN BẠN!
XóaCả đời chúng ta đã sống theo sự dạy dỗ vì không đủ lòng dũng cảm để làm theo ý mình, đó là cái chúng ta nuối tiếc, Song thu nhỉ. Chào !
Trả lờiXóa