Em ngồi nhặt những nỗi buồn
Sâu thành chuỗi hạt thổi hồn bằng thơ
Tôi ngồi vớt những ngu ngơ
Dệt nên ảo ảnh khoác hờ cho đêm
Chuỗi cườm gãy đứt chạm thềm, tóe tung!
Còn tôi rối vướng tơ rung
Sâu đêm thăm thẳm tận cùng chạm... tôi
Em thèm quá khứ vung roi
Tôi thèm hiện tại mỉm cười, bớt đau
Thiếu- thừa san sẻ cho nhau
Em ơi, mình sẽ gom sầu thành vui
Hái thời gian- nụ hoa tươi...
Link cố định 22/02/2014@17h09, 790 lượt xem, viết bởi: nguyenduemai
Tôi từng nhặt những nỗi buồn
Đem xâu thành chuỗi hạt cườm bằng thơ
Đôi khi trống trải, bơ vơ
Tự soi vào mảnh gương xưa mà cười!
Một lần hiện thực vung roi
Đứt tung tóe, hạt cườm rơi xuống sàn!
Hạt lăn về phía thời gian
Hạt nương náu chữ đa đoan, giấu mình!
Và bàn chân ấy, cố tình
Giẫm, di cho nát những hình trắng, nâu
Hạt cườm nhẵn lắm, không đau
Nên bàn chân vết lõm sâu, lại đầy!
***
Thời gian trôi tuột qua tay
Tôi tìm tôi giữa vòng quay bốn mùa
Không còn những hạt cườm xưa
Tôi như thiếu, tôi như thừa, trong tôi.
Chợt thèm quá khứ vung roi...
CHUC MUNG SU DONG CAM CUA 2 TAM HON THO
Trả lờiXóaCám ơn NM!
Xóa... ...
Trả lờiXóaChị em mình gửi nụ cười vào mơ !
Cám ơn câu tiếp vần rất thơ của nhà thơ!
XóaThơ chị và tác giả Duệ Mai đều hay
Trả lờiXóaEm gái sang vỗ tay chúc mừng (~_~)
Chúc chị tuần mới tràn niềm vui chị gái nhé !
Cũng là do thơ của DM hay đấy BD ạ! cám ơn em!
XóaTôi đi nhặt nỗi buồn rơi
Trả lờiXóaNhặt hoài nhặt mãi,lòng tôi cũng buồn.
Nỗi buồn như đã lên khuôn
XóaSo đi so lại cái buồn càng sâu!
Mấy hôm nay, sao em thấy nôn nao, buồn buồn thật đấy chị ạ!
"Em thèm quá khứ vung roi
Trả lờiXóaTôi thèm hiện tại mỉm cười bớt đau" (Thơ ST)
Còn gì nữa để ... thèm đâu
Thời gian phủ trắng mái đầu bạc phơ.
Một thời vụng dại, ngu ngơ
Như sương buổi sớm, câu thơ... của mình
Hoàng hôn về, nhớ bình minh
Có thèm chăng, chỉ chút Tình Người thôi!.
...............
Trích một.đoạn trong bài "THÈM" anh mới viết sau khi được đọc 2 bài thơ mà anh rất thích của Thu Giang và Duệ Mai ở trên..
Em đợi đọc "Thèm" của anh đây nha!
Xóa"Thiếu thừa san sẻ cho nhau"
Trả lờiXóaHạt em, hạt chị, ta xâu thành vòng
Chuỗi cườm giấu nắng ở trong
Cuối chiều hoang hoải trải lòng phơi thơ...
Chị Song Thu ơi! Em cảm ơn chị thật nhiều. Em cũng có blogspot, nhưng ít dùng, chỉ để lưu bài thôi.
Em xin phép mang bài này của chị về bên Blogtiengviet nhé.
Có gì đâu em. Viết nhiều cho bọn chị đọc nhé!
XóaEm và tôi,hát khúc đời
Trả lờiXóaÝ tình giao hưởng,vang lời thi ca...
Chúc chị trọn vui !
Góp buồn thành vui ý mà! Cám ơn bạn!
XóaTăngj ST mấy câu anh hơi hơi bắt chước hai nữ thi sĩ nhé:
Trả lờiXóaChiêm bao
Muôn vàn hạt nắng xôn xao,
Bám vào cánh tuyết bay vào hồn thơ.
Muốn gom góp lại thành nơ,
Buộc lên mái tóc em thơ ngày nào.
Gặp em trong giấc chiêm bao,
Cầm tay anh dắt em vào suối mơ.
Định hôn lên mái tóc nơ,
Tuyết nơ tan hết, hồn thơ gẫy vần!
Anh xin lỗi, đọc là: Bám LÊN cánh tuyết bay vào hồn thơ
XóaTuyết bám tóc em gái như những chiếc nơ nhỏ nhưng chạm vào là tan... tứ thơ hay quá! Cám ơn anh!
XóaTìm về ký ức xa xưa
Trả lờiXóaNhặt bao kỷ niệm xâu vừa vòng đây?
Hạt vuông hạt méo hạt đầy
Trả lờiXóaXâu bao nhiêu hạt cho tay mình tròn...
Dẫu cho chuỗi hạt có mòn
Trả lờiXóaThơ hay mãi mãi vẫn còn đầy vơi
Ngồi buồn nhặt hạt cườm rơi
Xâu bao nhiêu hạt nên lời thiết tha
song thu, Duệ Mai đều là
Hai thi sĩ nữ mặn mà đằm sâu
Hai hồn thơ ấy gặp nhau
Nên câu lục bát nhuốm sầu mà thương
Em đấy ư? Cám ơn em, nhưng...Chỉ có Duệ Mai là thi sỹ còn chị của em chỉ là...tay ngang thôi ! hi hi!
Xóa