Trang

Thứ Ba, 4 tháng 11, 2014

Gió bấc đầu mùa- Thơ Song Thu


Mùa đông đã về theo những cơn gió bấc. Các trang của bạn bè đã đầy ắp cảm xúc đầu đông. Song Thu chả viết nổi dòng nào...Nhớ lại bài thơ đã viết- vào vai một người bạn- từ mấy năm trước, cũng thời khắc này, may ra ...










Không gọi mà gió đã về
Se se lòng đường Hà Nội
Em khóac vội 
Chiếc áo mỏng mùa thu
Chiều mờ tan những mảng sương mù
Ẩm ướt kênh đào
Có lẽ nào đã vào thu muộn?


Anh ở đâu nơi cách xa ngàn trượng
Gửi cho em một khúc tâm tình
Rằng ở đâu, ở đâu có bóng hình
Nơi đó có Vườn Yêu


Vườn Yêu anh lạ biết bao nhiêu
Một góc nhỏ hay một chiều cà phê đắng
Nhớ ai trong tĩnh lặng
Nhớ ai trong trống vắng
Hay nhớ ai trong quãng lặng của bản tình ca?


Da diết 
Thiết tha,
Vỡ òa,
Lặng im?


Em vơ vẩn đi tìm
Cái hiện hữu lúc chìm lúc nổi
Người đến với người qua bao nút mối
Thít chặt rồi có gỡ nổi cho ra
Vườn Yêu anh đâu chỉ có hoa
cho ong đến la đà hút mật?


Em lặng lẽ vun lá vàng đã mất
Những cánh hoa rơi phảng phất quanh mình
Để nhóm lên ngọn lửa lung linh
Nói với chính mình
Có một vườn yêu như thế...


Gió đầu mùa lật tung khe khẽ
Nỗi nhớ đã lãng quên
Rồi thổi bùng lên... bùng lên
Thành nỗi nhớ ...như lần đầu tiên
biết nhớ...



2011







22 nhận xét:

  1. Gió bấc về
    Thu ngập ngừng muốn ở
    Đông giục lạnh lòng
    Muốn níu lại thu xanh !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Em rảo bước bên anh
      Tiễn thu đi xa mãi...
      Chiếc lá vàng còn lại
      Lơ đãng ngắm trời xanh...

      Hi, tuổi già cứ vương vấn mãi mùa thu bác nhỉ!

      Xóa
  2. Giữa cái nắng cái gió SG cuối mùa mưa , đọc bài thơ này của ST bỗng lạnh toát người : Ô hay, gió bấc đã về rồi !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Em lại thèm cái nóng trong ấy anh ạ...Hi, nếu anh cảm thấy cái lạnh của Hà Nội là em thấy vui rồi!..

      Xóa
  3. Đọc bài thơ này xong tự nhiên anh thấy cái "com "này phải gọi em là SONG THU ,chứ không được gọi bằng tên quen thuộc THU GIANG ,vì sao vậy ? Vì anh thấy bài thơ thể hiện tâm hồn bay bổng của một nhà thơ ( lãng mạn ,không dấu diếm ,tự do....chỗ này anh không diễn đạt hết được ,do trình độ có hạn ) .Bài thơ làm cách đây 3 năm ,lúc ấy không vướng vào những cái chính trị lôi thôi như bây giờ phải không . Anh có thắc mác : Em viết
    Em lăng lẽ vun lá vàng ..........
    Những cánh hoa rơi .....
    Để nhóm lên ngọc lửa lung linh ....Anh hỏi em NGỌC LỬA hay ngọn lửa .Có thể ý em ngọc lửa nó mới lung linh ,óng ánh nhiều màu sắc ,màu xanh lam rồi màu hồng ...của viên ngọc lấp lánh...?
    Quên chính trị đi ,làm thơ thích hợp với em hơn .

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Quả thật dạo này em ít có cảm hứng để làm thơ...anh ạ. Và hình như trời cũng không cho em năng khiếu văn thơ hay sao ấy. Từ nhỏ em khá văn lắm nhưng vẫn thích làm tóan hơn và chưa bao giờ thích thơ anh ạ. Bây giờ không còn đi dạy học nữa, em vẫn muốn hàng ngày làm một việc gì đó có tính sáng tạo và có ích trong giới hạn nào đó. Còn chính trị thì...em kém lắm, chỉ là yêu nước một cách bản năng thôi anh à...

      Em đã sửa lại " NGỌN" lửa rồi! Cám ơn anh đã phát hiện ạ!

      Xóa
  4. bài thơ này của ST phảng phất giọng thơ của OLGA. B buồn và tha thiết !
    xin trích 1 đoạn thơ của O.B trong bài tho ÔI MÙA ĐÔNG U ÁM LÀM SAO ... (NGUYỆT VŨ DỊCH)
    Lẽ nào em không đoán trước trong lòng
    rồi sẽ đến một mùa đông u ám
    một mùa đông hoàn toàn không ánh sáng
    một mùa đông hoang lặng niềm vui?...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cám ơn anh đã đồng cảm. Em vừa theo chân anh vào google đọc mấy bài thơ của OLGA. Hay anh ạ! Đúng là một tài năng...

      Xóa
  5. "Em lặng lẽ vun lá vàng đã mất
    Những cánh hoa rơi phảng phất quanh mình
    Để nhóm lên ngọn lửa lung linh
    Nói với chính mình
    Có một vườn yêu như thế..."

    Hay quá chị ơi, em thích nhất đoạn này.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chị cũng vậy NC ạ...Ngày xưa mà viết thế thì bị phê là "tình cảm tiểu tư sản". Chít đấy em ạ! Hi hi!

      Xóa
  6. Sài Gòn gửi nắng Thủ Đô
    Sẻ chia chút lạnh gửi vô trong này...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Em gửi chút gió heo may
      Đem về hết cả những ngày nóng ran...

      Xóa
  7. Đọc bài thơ của Thu Giang trong một chiều chớm đông, cũng nhiều cảm xúc... nhưng chưa viết được thành một bài... thơ. Ghi lại mấy câu, nhớ về ... một kỷ niệm xa xưa, gọi là để chia sẻ với TG.
    Có ai gọị đâu
    mà Gió bấc đã về!.
    Lại nhớ ngày xưa ...
    có lần đợi mãi, đợi rất lâu
    mà Gió chẳng về!
    Dưới cầu Long Biên
    nước sông Hồng chở nặng phù sa
    cư trôi đi, trôi đi ...
    và chỉ còn Tình yêu...
    Ở lại.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Anh em chờ ải chờ ai
      Chứ có chờ hòai gió bấc nào đâu...

      Hi hi...Cám ơn anh đã chia sẻ...mà không phê bình em LƠ MƠ nhé!

      Xóa
  8. Cảm xúc đầu đông mấy não nùng
    Vườn yêu tươi trẻ đến mênh mông
    Nên vần nên tứ xôn xao lạ
    Neo lại hồn ai lắm nhớ nhung

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nỗi nhớ về ai thật não nùng
      Tình yêu già mấy cũng mênh mông
      Nên câu nên cú lung tung lạ
      Neo lại tuổi xanh với nhớ nhung...

      Hi, ST thấy chị vớ vẩn không nào?

      Xóa
  9. Nỗi nhớ đã lãng quên
    Gió đầu mùa lật xới
    Lại bùng lên gió thổi
    Cho nỗi nhớ về thêm
    Như cái lần đầu ấy...
    Trong đời mấy ai quên?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Như cái lần đầu ấy...
      Trong đời mấy ai quên?

      Ừ nhỉ!

      Xóa
  10. Khỏi ốm chưa? Dạo này thơ thăng hoa ghê đấy! Chúc khỏe để còn gặp nhau!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nàng ơi, thơ cũ đăng lên thôi mà.
      Cứ định hẹn sang lại lăn ra vật vờ. Khi nào trời nắng lên đã nhé! Muốn sang thăm bạn lắm đấy!

      Xóa
  11. Em cũng mê cơn gió bấc của chị

    Trả lờiXóa