Tôi mồ côi cha năm hai tuổi
Mẹ tôi thương con không lấy chồng
Trồng dâu, nuôi tằm, dệt vải
Nuôi tôi đến ngày lớn khôn.
Hai mươi năm qua tôi vẫn nhớ
Ngày ấy tôi mới lên năm
Có lần tôi nói dối mẹ
Hôm sau tưởng phải ăn đòn.
Nhưng không, mẹ tôi chỉ buồn
Ôm tôi hôn lên mái tóc
- Con ơi
trước khi nhắm mắt
Cha con dặn con suốt đời
Phải làm một người chân thật.
- Mẹ ơi, chân thật là gì?
Mẹ tôi hôn lên đôi mắt
Con ơi một người chân thật
Thấy vui muốn cười cứ cười
Thấy buồn muốn khóc là khóc.
Yêu ai cứ bảo là yêu
Ghét ai cứ bảo là ghét
Dù ai ngon ngọt nuông chiều
Cũng không nói yêu thành ghét.
Dù ai cầm dao dọa giết
Cũng không nói ghét thành yêu
Từ đấy người lớn hỏi tôi:
- Bé ơi, Bé yêu ai nhất?
Nhớ lời mẹ tôi trả lời:
- Bé yêu những người chân thật.
Người lớn nhìn tôi không tin
Cho tôi là con vẹt nhỏ
Nhưng không! những lời dặn đó
In vào trí óc của tôi
Như trang giấy trắng tuyệt vời.
In lên vết son đỏ chói.
Năm nay tôi hai mươi lăm tuổi
Đứa bé mồ côi thành nhà văn
Nhưng lời mẹ dặn thuở lên năm
Vẫn nguyên vẹn màu son chói đỏ.
Người làm xiếc đi giây rất khó
Nhưng chưa khó bằng làm nhà văn
Đi trọn đời trên con đường chân thật.
Yêu ai cứ bảo là yêu
Ghét ai cứ bảo là ghét
Dù ai ngon ngọt nuông chiều
Cũng không nói yêu thành ghét
Dù ai cầm dao dọa giết
Cũng không nói ghét thành yêụ
Tôi muốn làm nhà văn chân thật
chân thật trọn đời
Đường mật công danh không làm ngọt được lưỡi tôi
Sét nổ trên đầu không xô tôi ngã
Bút giấy tôi ai cướp giật đi
Tôi sẽ dùng dao viết văn lên đá.
1957
những bài thơ về MẸ bài nào cũng hay cả
Trả lờiXóaTheo chị biết, bài thơ này của PQ được đánh giá cao bởi khí phách của ông
Xóa"Tôi muốn làm nhà văn chân thật
chân thật trọn đời "
Một bài thơ ! Một bài học ! Cảm ơn ST giới thiệu !
Trả lờiXóaChắc là nhà thơ quá hiểu về bài thơ này của PQ rồi. ST cứ "múa rìu... " bác nhỉ!
XóaMột bài thơ- một tấm lòng- một bản lĩnh của con NGƯỜI chân thật. Em ST đã đọc bài này từ lâu rồi và vô cùng tâm đắc. Nhất là đọc đoạn kết lần nào em cũng tự thốt lên: Thật tuyệt! Bái phục nhân cách của một con NGƯỜI, một nhà văn dũng cảm chân thật
XóaNgười làm xiếc đi giây rất khó
Nhưng chưa khó bằng làm nhà văn
Đi trọn đời trên con đường chân thật.
Yêu ai cứ bảo là yêu
Ghét ai cứ bảo là ghét
Dù ai ngon ngọt nuông chiều
Cũng không nói yêu thành ghét
Dù ai cầm dao dọa giết
Cũng không nói ghét thành yêụ
Tôi muốn làm nhà văn chân thật
chân thật trọn đời
Đường mật công danh không làm ngọt được lưỡi tôi
Sét nổ trên đầu không xô tôi ngã
Bút giấy tôi ai cướp giật đi
Tôi sẽ dùng dao viết văn lên đá.
Bài thơ này em rất tâm đắc, và em thích đoạn này:
Trả lờiXóa"Thấy vui muốn cười cứ cười
Thấy buồn muốn khóc là khóc.
Yêu ai cứ bảo là yêu
Ghét ai cứ bảo là ghét
Dù ai ngon ngọt nuông chiều
Cũng không nói yêu thành ghét.
Dù ai cầm dao dọa giết
Cũng không nói ghét thành yêu "
Chị cũng giống em...một " tuyên ngôn văn học " em nhỉ!
XóaBài thơ của nhà thơ nổi tiếng thật hay và ý nghĩa chị gái ạ ! Chúc chị gái vui khỏe chiều thứ 5 chị gái nhé ! (~_~)
Trả lờiXóaỪ...nhân dịp VU LAN chị đưa bài này lên cùng mọi người thưởng thức em ạ!
XóaMột bài học cho chị, cho em, cho mọi người. cám ơn chị, chúc chị buổi chiều nhiều niềm vui chị nhé.
Trả lờiXóaCám ơn Mẫn...cuối tuần vui nha!
XóaVào đọc bài này của ST là lần thứ 3, nhưng ko biết nói gì. Thích từ hồi trẻ, khi đọc "Vượt Côn đảo" rồi sau đó nghe PQ bị kết án nhân văn giai phẩm...Mình thích tất cả các tác phẩm của PQ và rất phục ông, ông mới học xong tiểu học nhưng các tác phẩm của ông thì rất cá tính, thẳng thắn. Trong nhóm NVGP mình trọng và thương nhất là Văn Cao và PQ.
Trả lờiXóa