Thương nhớ hoa Anh đào
Hai mươi tám năm trước
Lần đầu tiên
ngắm hoa anh đào
Tinh khiết làm sao
Khiêm nhường biết bao
Mong manh thế nào
Hoa anh đào trắng!
Thơ thẩn trong vườn nắng
Mùa đông Nhật đã qua
Những bông tuyết tan ra
Gió xuân hôi hổi đến
Những cành cây khẳng khiu như xao xuyến
Dâng nụ hoa ngập đến tận chân trời!
Nhanh lên anh ơi
Hanami rồi đấy[1]
Công viên Shinjuku[2] năm ấy
Nụ hoa, cành hoa, rừng hoa
đẹp biết mấy
Người ơi!
Khắp nơi hoa hoa
Trong trắng tinh khôi đến tuyệt vời
Trên bờ cỏ xanh
Thiếu nữ dựa cành
Gảy đàn ca hát
Các cụ bà lả lướt
Say điệu nhạc Sakura[3]
Không gian chan hoà
Tình người nồng ấm.
Thành Osaka[4]
Rừng anh đào hồng thắm
Em say đắm
Chạy tung tăng ngắm từng gốc anh đào
Ngực anh dâng trào
Những lời muốn nói
Hoa anh đào như mời gọi
Thôi, đừng nói, đừng nói nữa anh ơi!
Và những năm chín mươi
Nhật Bản lần nữa gọi mời
Em đến mùa hoa hội ngộ
Nagoia, Tokyo, Kyoto[5]
Thành phố cổ
Với những tháp chùa Thần Đạo
Hoa anh đào mỏng tang cao ngạo
Dịu dàng mà tâm linh
Không gian thiền vị vây quanh
Tĩnh tâm thanh thoát yên lành phù du.
Này anh, này anh
Hãy lắng nghe cánh anh đào rụng
Nhẹ nhàng thơ mộng
Như tuyết rơi...
Đời anh đào ngắn ngủi thế thôi
Mười ngày phấn bụi
Sống cũng đẹp mà chết lại càng đẹp
Sống chết đều như nhau
Đượm sắc màu
Samurai bất khuất
Hai năm ở Nhật em yêu nhất
Hoa anh đào
Tháng ba nay đã bắt đầu
Mùa hoa anh đào rồi nhỉ
Động đất sóng thần thiên tai kỳ bí
Có lẽ nào ngăn được
Anh đào nở hoa
Có lẽ nào ngăn được
tình người dù có cách xa!
Thứ sáu, 11-3-2011
Thảm hoa. đô.ng đất, sóng thần
Trong đống dổ nát. |
Tháng 3 năm 2011
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét