Trang

Thứ Ba, 10 tháng 1, 2012

CÂU TRUYÊN MĂT TRĂNG MĂT TRỜI.

Đã bao lần măt trời thủ thỉ
Măt trăng ơi
Ta yêu em, yêu đến nghen lời
Ta háo hức, đến ngát tươi
Khi bình minh le lói

Ta yêu em
hôi hổi, bức bối
như trưa hè
sáng chói ánh thach anh

Ta yêu em
đắm đuối chân thành
dìm khôí lưả xuống biển xanh
chang vang.

Ta vì em
đem triêu./ năm ánh sáng
thắp sáng gương em, soi ký ức thời gian
Ta vì em
trao muôn sắc tươi vàng
Vẻ thanh thoát cuả  tình yêu bất diêt.

Ở nơi xa măt trời đâu biết
Nơi dương gian biền  biêt xa xôi
gà gáy canh ba duc trăng lăn mất rồi
Trăng mơ màng nguyên khôi
Đến thế.

Nắng lên đi, nắng lên,  hỡi măt trời tươi trẻ
 Dù chỉ còn,  chỉ còn trái đất thôi
Xanh trong, hiền diu môt đời
Hứng tron lấy anh măt trời
thiên niên kỷ

Quy luât cuôc đời phải chăng là thế
vũ tru xoay vần, trăng vẫn sáng để
... đơn côi! 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét