Ngước nhìn khoang nắng vàng tươi
Loang loang sắc lá một thời còn xanh
Chạm vào thu...khẽ chông chênh
Con thuyền mắt ấy chòng chành những yêu
Để rồi chiều lại chiều chiều
Cứ da diết nhớ cứ liêu xiêu lòng
Nhủ mình: như có như không
Chớ xôn xang thế cho mênh mông buồn...
Thế rồi gió chuốt mưa suôn