Thứ Bảy, 25 tháng 8, 2012
Thứ Tư, 22 tháng 8, 2012
Thiếu nữ gảy đàn
Xa - Gần
Lại gần lòng thấy thảnh thơi
Lại gần lòng thấy thảnh thơi
Khi nhìn tận mắt, chao ơi... nghẹn ngào!
Tội mình trời chẳng thấu sao?
Quẳng đi chẳng đặng quàng vào khổ thân
Đàn ơi thôi dứt tiếng ngân
Để xa xa cách càng gần gần hơn!
Thứ Bảy, 18 tháng 8, 2012
Thứ Tư, 15 tháng 8, 2012
CHỚM THU
Vắng không thấy bóng mưa rào
Giận hờn giông bão tràn vào biển đông
Ổi xanh vội chín đỏ lòng
Na ti hí mắt vờ không thấy gì
Hạ buồn trút nắng ra đi
Se se gió nói thầm thì...Chớm Thu
Lạc vào phố cũ nhà xưa
Dường như thuở ấy thu vừa ghé qua
Góc này tình dõi theo hoa
Cây kia ríu rít mách ta với mình
Nắng đùa hôn lá rung rinh
Chớm Thu lơi lả Mối Tình Đầu Thu
(Nhân một lần ghé thăm nơi cũ: Hàng Chuối, Hàn Thuyên, Lò Đúc...)
Thứ Bảy, 11 tháng 8, 2012
cơn giông THÁNG 8
|
Thứ Năm, 9 tháng 8, 2012
TẬP HỘI NHẬP
VUI ! VUI! VUI!
Việt nam hội nhập sâu
Nước Nga toàn cầu hóa
Thế giới phẳng, phẳng quá
Còn bao vết nhăn... đau!
Mặc,
Đưa cháu đi mẫu giáo ngày đầu
tập "hội nhập"
Xa mẹ, xa cha
Tập đương đầu...chấp !
Váy bướm xòe hoa
Đuôi tóc bó ngược tít... trần nhà
Líu lô như chim hót
Nhún nhảy cha cha cha...
"Trường mầm non chíp chíp
Lớp mèo con Kitty
Tổ Mèo Trằng ...hi hi
Dạt vào quán, thầm nghĩ
Ờ.... triết lý Trung nguyên:
Cà phê nâng sáng tạo
Phút xuất thần, thần tiên!
" Dế" bỗng rung réo lên
" Dế" bỗng rung réo lên
Bà ơi đến với cháu
Chẳng mẫu giáo nữa đâu
Cháu bị ngã bươu đầu...
Nhanh nhanh lên bà nhé!
Cháu bị ngã bươu đầu...
Nhanh nhanh lên bà nhé!
Hiểu rồi
Hội nhập... đâu có dễ!
Bà chạy đến ngay đây!
Bà chạy đến ngay đây!
Thứ Bảy, 4 tháng 8, 2012
NGOẠI Ô CUỐI TUẦN/ sưu tầm/
THƯƠNG NHỚ CÁNH VẠC
Viết tặng anh chị Đồng- Huyền
Theo cùng cánh Vạc đêm thâu
Biết thương thì đã bể dâu trăm chiều
ĐĐ
Ôm em** cánh vạc
liêu xiêu
liêu xiêu
Mình đi nhé
một chiều tròn nắng
một chiều tròn nắng
Đến nơi ấy
Nắng có hồng những miền trống vắng*
Mưa có buồn trong tĩnh lặng đêm thâu?
Phút giây này thực hiểu thấu lòng nhau
Ta-đôi đũa đôi màu, chia đôi ngả
Một cánh dép vẹt mòn, xa một nửa
Nửa kia buồn vịn cửa vẫn chông chênh...
Cánh vạc em bay vượt thác vượt ghềnh
Một đơn độc một-một mình đối mặt
Anh ngậm ngùi vùi trong bao tiếc hận
Một Trả-Vay lận đận...một Trả-Vay**
Ước mong sao trái đất đẩy vòng quay
Xua giá lạnh đón vạc ngày trở lại
Cánh vạc mềm vẫn cứ mềm mềm mãi
Vai thon gầy ấm lại Cánh Đồng anh...
* Nắng có hồng bằng đôi môi em
Mưa có buồn như đôi mắt em ( Trịnh công Sơn)
** Ôm em, Trả vay ( Lời trong thơ ĐĐ )
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)